Thời sự văn học nghệ thuật

29/4
3:48 PM 2019

GIỚI THIỆU TRANG THƠ CỦA NHÀ THƠ NGUYỄN HỒNG CÔNG

Nhà thơ Nguyễn Hồng Công, quê Ứng Hòa, Hà Nội, hội viên Hội nhà văn Việt Nam, hội viên Hội nhà văn Hà Nội, đã xuất bản 7 tập thơ, trường ca, bút ký và tản văn, được trao hai giải thưởng văn học. Trong nhiều bài thơ của mình, Nguyễn Hồng Công nghiêng về phía khắc họa và chấm phá các hình tượng với những nét thơ khá rắn rỏi và kiệm lời. VANVN.NET đăng chùm thơ mới của anh (Nhà thơ Nguyễn Việt Chiến tuyển chọn và giới thiệu).

                                                                      Chân dung nhà thơ Nguyễn Hồng Công (HS Nguyễn Văn Chuốt)

 

THƠ NGUYỄN HỒNG CÔNG

 

MỘT LẦN

 

Biên cương

Biên cương

Vời vợi máu đỏ

Phên giậu nước non vững bền muôn thuở

 

Một lần chủ quyền

Một lần cột mốc

Bao lần sương trắng

Nắng luênh loang

 

Biên cương lạnh

Một lần trăng lạnh

Một lần ta

Khắc khoải biên thùy

 

Nơi giới hạn

Không còn là giới hạn

Một lần

Ngọn gió phất cờ lau.

3.1979-3.2009

 

 

LẶNG IM NỖI ĐAU

     Kính tặng D36-B.T.L 959

 

Những chum đá cổ

Mở miệng ngàn năm vẫn lặng im

Những giả thuyết chỉ là giả thuyết

Nền văn minh có tiến hóa giật lùi?

 

Phu Kut, Long Chẹng… Cánh đồng Chum

Đời lính đi qua chiến tranh về tìm đồng đội

Bới lật cỏ xanh

Chỉ sợ đau thêm vụn xương người

 

Hang chỉ huy đây

Đá sỏi xếp hàng (như trò chơi sắp đặt)

Mỗi viên một mộ phần

Người vào xin nhẹ bàn chân

 

Người giữ cánh đồng Chum

Chưa một lần được nhìn hoàng hôn phủ lên chum đá cổ

Chưa một lần được buộc chỉ cổ tay chạm Lăm Vông

Nơi cao nguyên gọi các anh chỉ Trường Sơn vọng

 

Đời dâu bể phế hưng

Như tượng kia bốn mặt

Thấy sáng bên này không thấy bên kia

Phận chum đá mấy nghìn năm còn bỏ ngỏ

 

Mười mấy nghìn đồng đội đã về Anh Sơn(*)

Bạn nằm đây hưu quạnh mưa ngàn

Mấy mươi năm sau ai quên ai nhớ

Bắc Lào năm nay tháng sáu mưa lành.

 

Xiêng Khoảng 14/6/2016

(*) Nghĩa trang Anh Sơn quy tập hơn mười nghìn liệt sỹ

 

 

HÁI TRĂNG

                                                                   Tặng P.X.N

Cổ thành

Cổ thành

rêu phong

Mẹ bồng con

hái trăng

 

Những  linh vật

bước ra từ cổ tích

Miền tuổi thơ

phố hội

trăng rằm

 

Nguyệt tựa

kinh thành nhà Mạc

Người hái trăng đêm ấy đi rồi

Người hái trăng đêm ấy đã xa rồi

Sao trăng cổ thành đêm nay vẫn thức?

Tuyên Quang 2013

 

MỘT NGÀY

 

Một ngày lắng lại

Đường nhân gian

Xanh liễu tía Lộc vừng

 

Mùa này chưa thảm hoa ghế đá

Lá lang thang

Cái rét còn chơi trốn tìm

 

Nỗi nhớ leng keng xe điện

Nhuộm xanh tuổi học trò

Cây sấu nào hoa rụng ngày xưa?

 

Qua chợ sách nhớ tình thơ Phan Vũ

“Em ơi! Hà Nội phố!

Đêm kinh kì một thuở xanh lơ”…

 

Người trồng hoa gánh nắng mưa vào phố.

Người trồng lúa gặt mồ hôi

Cay cay mắt chợ

 

Mưa rây bụi phấn

tóc ông đồ đổ xuống nét đen

Bức thư pháp nghiêng chiều phố cổ

 

Vườn hoa Lý Thái Tổ lớp trẻ ghi hình bên “Chiếu dời đô”

Đời sống xô bồ, mây phởn phơ

Chiếc lá khô vặn mình chân thiện

 

Kìa bầy chim sẻ xù lông rũ đông

Gọi bạn tình sau vòm lá

Rí rách nhặt từng cọng rơm vàng tha về làm tổ

 

Sự sống cựa mình

Chợt vỏ trứng rơi

Âm thanh của gió!

2013

 

NGƯỜI CÁO QUAN NHÀ NGUYỄN

 

Có những ra đi không theo thời gian

Về đất Trung Lương thăm người cáo quan nhà Nguyễn

Đường gần thăm thẳm nhân gian

Hoa gạo cháy dẫn tìm thôn Vị

Mướt mát xanh lúa độ đương thì

 

Chạm cổng từ đường Tam nguyên Yên Đổ

Môn Tử Môn

ao nhỏ

mảnh vườn con

Phi Điệp cao cổ thụ

 

Như thấy nhà thơ nâng rượi mời

hỏi hai ông Phỗng:

“Non nước đầy vơi có biết không?”(*)

“Buổi dương cửu” thế thời thế

Nhớ Dương Khuê “lấy nhớ làm thương”

“Tuổi già hạt lệ như sương”

 

“Chót vót trên...” kiếp nạn vô thường

Người ngồi đấy

nhớ

quên

Chợt bừng tỉnh ngâm láo câu chơi!

 

Năm 2017

(*) Các chữ trong ngoặc kép là thơ Nguyễn Khuyến.

 

CHẠM VÀO NỖI NHỚ

 

Phút giao mùa

Heo may chạm vào nỗi nhớ

tay chạm mây

tìm Dã Quỳ hoa chửa đến thì

Ba Vì nét xanh mi

 

Trầm mặc đá ong

Bước chân phong hóa cứng tường thành

Gánh chức phận cổng oằn cong bóng đổ

Linh thiêng

linh thiêng.

Đông Cung hội tụ

 

Chạm thời gian cây duối ngàn năm

Chạm lăng, bia thức tiếng voi gầm

Làng cổ thu không chùa Mía

Đất hai vua xứ Đoài dung dị

Sen ẩn sương thu phượng đỏ mùa đi

 

Sơn Tây 2015

TOA SỐ 5

 

Vệt sáng song hành đường ray một mét

Cầu Doumer nhân chứng trăm năm

Biểu đồ Mô-men uốn sóng sông Hồng

Con tàu vắt qua hai thế kỷ

Một người ngồi thả ý nghĩ gói vào đêm

 

Toa số 5 chàng Sa Lu đến từ Ấn Độ

mang theo tình Rabin dranath Tagore

Gã đeo kính dán mắt vào I pát

cổ phiếu liên hồi xanh đỏ

Ga Quảng Trị người thiếu phụ trong công ty tháo gỡ bom mìn

    đưa con vể thăm ngoại

Người tiểu thương xuống ga Quy Nhơn thâm nhập thị trường

Con tàu lúc êm nghĩ về đệm không khí.

 

Qua miền tối sáng

Râm ran chuyện đề cử Nobel Hòa Bình,

   thế kỷ 21 có phải của Châu Á Thái Bình Dương?

Lặng yên lục tung ý nghĩ…

Đứa trẻ ngủ say miệng căng bầu sữa

Làng thế giới trong toa số 5.

Ga Sài Gòn 2017

 

 

 

CỔNG NHÀ

 

Chiếc cổng vành lược

Dưới vòm cong

Tiếng con gái nu na nu nống

Em tuổi gò sừng trâu

Chưa một lần phố huyện…

 

Gã trai làng qua cổng tim như trống đập

Thư nằm nguyên túi ngực

 

Mưa nắng tháng Năm, bão giông tháng Bảy

Xô lệch ngói ri

Mái chùng lưng còng đời mẹ

Gánh vui buồn, lam lũ

 

Đội nắng mưa, cổng ô che

Đêm chia tay muộn

Mẹ hắng giọng mấy lần chân chẳng nỡ xa…

 

Mấy thế hệ đi qua

Viên gạch nêm vẫn căng sức trẻ

Cổng như thể không già!

Xốm 1970

 

QUAN SƠN

 

Quan Sơn

Một vầng mây che chung hai đất nước

Biên giới nằm ngang suối Yên chảy dọc

Chẳng cột mốc nào bằng cột mốc lòng dân

 

Quan Sơn

Mùa rét lộc bầy ong  làm mật

Núi Lá Hoa muôn màu trao đất Việt

Hội “Cầu Mường” đền Tư Mã đỏ hương

 

Bàn tay ươm mầm vọng tiếng cồng chiêng

Gọi trai Sơn Thủy, gọi gái Sơn Điện, gọi già Mường Mìn

Về bản Xía giữ hồn thiêng “Hòn Đá Vía”

Thức động sâu cuộc tình Pha Dùa

 

Quan Sơn trí lự(*)

Thủy chung sông Luồng

                                 chảy vào lòng sông Mã

Động “Bó Tôm” chốn bồng lai trần thế

Cầu Phà Lò vươn xa

 

Chạm mây Quan Sơn như chạm vào thuở ấy

Nhịp khèn H’Mông xui ngực phập phồng

“Ta chỉ nói lời yêu”(**)

Tiếng vó ngựa biên cương xanh mắt lá…

 

Quan Sơn 26/3/2018

Hà Nội 30/3/2018

(*)Nhìn núi mà suy nghĩ

(**)Trích cuộc tình Pha Dùa                   

 

 

BẾN QUÊ

 

Ngập ngừng như lạ như quen

Rưng rưng tay khẽ chạm lên cổng làng

Một đời từng trải dọc ngang

Cũng không quên được một hàng gạch nghiêng

Nghe hoa cau nở bên thềm

Phải hồn quê nhắc con thuyền xa khơi?

 

Xốm 2015

 

 

ĐI TÌM QUAN HỌ

Tặng Tr

 

Xuôi sông Cầu ta về Kinh Bắc

Ngày ấy giá đừng…

cởi áo trao nhau

Để vẫn thắm môi trầu xanh cánh phượng

Vẫn nón ba tầm nghiêng đồi Lim, che đâu?

 

Để vẫn lúng liếng tháng giêng liền anh liền chị

Gốm tươi màu mưa Phù Lãng nâu

Giữa quan họ đi tìm nhời quan họ

Mải vui hứng dừa ta lạc nhau

 

Kìa như ai tựa mạn thuyền?

Tình tang giã bạn

Mây trôi í a

Í. a  bèo dạt

Nón quan thao giữ để cầm bằng…

 

Hội Lim 2018

(13 tháng giêng)

 

 

ĐẦM Ô LOAN

Trèo đèo quán Cau

Ngắm Phượng Hoàng dang cánh

Ô Loan

đầm Ô Loan

Hòn chồng cong

Cồn cát ngực trần

 

Lam chiều uốn núi Đồng Cháy(*)

Gió đa tình trườn mơn xứ Nẫu(**)

Phú Yên

sử thi xanh

 

Đêm mịn như nhung

Thuyền câu áp mạn trăng run

Sương mọc lưng đá ấp

Men sò huyết … môi chạm

Lâng lâng

sóng soải

Ô Loan.

Tuy An 16.3.2014

(*)Địa danh ở Phú Yên

(**)Nẫu: Phương ngữ của người Phú Yên, Bình Định

cũng là phương ngữ chỉ ngôi nhân xưng.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Từ khóa
Chia sẻ

Tin khác

0 bình luận

Bình luận

Email sẽ không được công khai trên trang.
Điền đầy đủ các thông tin có *