GIỚI THIỆU TRANG THƠ TÌNH CỦA NỮ TÁC GIẢ NGUYỆT VŨ
THƠ NGUYỆT VŨ
Đừng ...
Đừng ...
ném sỏi
xuống mặt hồ tĩnh lặng
Trái tim tôi chưa yên ổn bao giờ
Đừng thổi sáo một mình trên đồng vắng
Tôi
đứa trẻ mục đồng ...vốn đã rất ngẩn ngơ
Đừng xáo trộn ...
hoàng hôn bằng bếp lửa
Cuối ngày day dứt cháy khôn nguôi
Đừng...
nói với Em
bằng giọng nói bồi hồi.
Em chẳng chịu được đâu lao đến bên anh mà nức nở...
Yêu
Môi anh như chén rượu
Em uống...
say
đứ đừ.
Trong vòng tay
... ứ hự
Đất trời xoay bung biêng
Hồ Tây nghiêng
...hư ảo.
Yêu như giông ...
như bão
Ghen tuông
cắn môi trời
Chiều đông lạnh
chơi vơi
rên lên vì hạnh phúc
Giữa hai bờ hư thực
chốn
bồng lai
... bông bênh
Sợi nhớ
Sợi nhớ làm bằng gì hả em?*
Sợi nhớ được làm bằng em,
mùi thơm,
thân thể.
Sợi nhớ được làm bằng anh
vồng ngực đàn ông căng tràn sức trẻ
ôm em trong vòng tay ghì siết nào hơn thế
nỗi si mê, say đắm, cuồng điên.
Sợi nhớ được làm bằng đêm
man dại
Sợi nhớ được làm bằng hoa hồng thơm
căn phòng ngập tràn tình yêu và ánh nến
Sợi nhớ làm bằng ngày lơ ngơ chợt đến
Biến hững hờ thành dịu ngọt đê mê.
Sợi nhớ làm bằng hơi thở
Vòng tay anh đắp giấc em nồng
Bờ môi hồng vô tình cắn nhẹ
giấc ngủ chẳng về quay quắt nhớ òa đêm.
* thơ của Đoàn Văn Bình
Ghen
Đã biết là em ghen
Sao anh đa tình thế
Nụ cười anh quyến rũ
Đâu dành riêng cho em
Đã biết là em ghen
Sao anh tài hoa thế
Si mê bao nhiêu kẻ
Đâu mình em ngẩn ngơ
Người đàn bà làm thơ
Giữa yêu ghen giằng xé
Gối bao đêm đẫm lệ
Ghen cả trong giấc mơ
Người đàn bà làm thơ
Ghen như con hổ cái
Gầm gừ như man dại
Canh ánh mắt nụ cười
Chỉ vì yêu anh thôi…
THU
Thu
sớt giọt nắng vàng
lên mí mắt
Hương cốm bay
theo gió
chạm môi thơm
Có một ngày
Thần tình yêu qua cửa
Thả đồng xu
vào mũ kẻ ăn mày…
Cả thế giới bừng lên hoa nắng
ngày kim cương
Rồi một ngày
khung trời trắng bạc
mùa nối mùa
xao xác vòm cây
Kẻ ăn mày
thẫn thờ trên phố vắng
Mắt ứa, môi mềm
tìm trìu mến ngày xưa...
Khát
Tỉnh giấc giữa đêm thu man mác
Khát cháy trời, một giọt sương đêm
Khát yêu thương, khát ngọn gió mềm
chân tê dại bước lê sa mạc cát
Khát…
khát…
hình như ai đang hát…
Trong cơn mơ chấp chới con thuyền
Lao trong đêm, biển tối mịt mùng
Khát trùng dương, khát ngàn con sóng
Khát khơi xa, bờ cát vàng nóng bỏng
Khát bình yên, biển nổi sóng thần
Khát mưa rơi, nắng cháy bên thềm
Khát ...
đàn bà khát đàn ông -
đêm vắng…
Tung cửa sổ cho rằm oà trăng nắng
Ngửa cổ tu ừng ực
ánh đêm ngời…
Nắng
Nắng.
Nắng cháy bỏng mặt đường
Người chen người qua phố đông vội vã
Mới bắt đầu mùa hạ
lạc giọng tiếng ve…
Phượng cháy…
Trái đất này -
Nhiệt độ tăng mỗi năm chóng mặt
thưa dần những bóng cây xanh
chật chội những nhà cao tầng
lòng người vụn vặt.
Hoàng Sa, Trường Sa - nguy cơ rình rập
Chuyện gì có thể xảy ra?
giá chợ mỗi ngày tăng vùn vụt
mẹ già mân mê túi áo, đứng tần ngần
tất cả đều tăng nhiệt
Trái đất này -
Em trốn vào đâu?
Nắng nóng thế …
Trái tim anh
có chỗ nào dịu mát?
ĐÊM THU
Khuya rồi,
khuya
thật khuya
Tiếng đêm
đi
lặng lẽ
Nghe như hơi thở nhẹ
của Anh bên tóc mình...
đêm vẫn cứ lặng thinh
nghe triệu người đang ngủ
màn đêm êm như ru
dịu dàng lời anh nói...
- " nào cùng chạy ra đường
chơi trong đêm mùa Thu
lắng nghe đêm quyến rũ
để mình gần nhau thêm"
Ôi trời
đêm
thật Đêm...
Đời không hò hẹn
Lâu lắm rồi đời không hò hẹn
Ta chợt quên thấp thỏm, đợi chờ
Tim chợt quên ngày xao động
Môi chợt quên màu hoàng hôn
Lâu lắm rồi lòng dạ chẳng rối tung
bình thản gỡ tơ vò ngày cũ
đêm màu cà phê
không ngủ
không buồn.
Lá vương
Gợn màu xanh những con đường nhỏ
Líu ríu nói cười, dịu mềm hơi thở
Thế gian này không ai hò hẹn cùng ai...
Câu hỏi mỗi ban mai
Ta còn sống sao cỏ cây chợt khóc
Kim đồng hồ tích tắc
đời lặng câm nghe lá nghiêng xoay.
Chiều muộn
Em một mình đơn côi
Ngơ ngác giẫm vào chiều đã muộn
Xào xạc lá vàng,
đêm rơi xuống
ngày bình yên.
Ký ức xa rồi, ngoan nhé …trái tim
Mong manh quá như chưa hề đổ vỡ
Ở nơi nào khung trời bên cửa sổ
Ngày bồng bềnh
Bài hát bình yên
Trái tim bình yên
Con đường bình yên
Em giấu anh vào tóc đêm
Lơ đãng đếm bước chân mình trên phố
Chẳng nhớ nổi bao nhiêu bước nữa
Anh
bồng bềnh …
trong em !
Người tình trong mơ
Quyến rũ anh bằng mắt, bằng môi
ánh mắt nâu nói lời im lặng
bờ môi dịu dàng đam mê nóng bỏng
yêu như say
và dữ dội hờn ghen
Người tình ơi,
làn da mềm mại
khát mơn man
Ánh mắt ngất ngây
mùi thơm thân thể
hoa hồng đêm hoang dại
vòng tay êm ái
mềm và thít chặt
sức mạnh của trăn rừng
Người tình ơi
trên khắp thế gian
từ thủa hồng hoang
bầu ngực là men đê mê hạnh phúc
vòng tay
cháy lên hừng hực
thiêu đốt đêm dài
Đêm nay
âm thanh vũ trụ yên bình
trăng sao mây gió
lặng trong hơi thở
ngập tràn hương hoa.
Giã bạn
Rồi sẽ có một mùa thu khác
Lá vàng rơi không khô khốc buồn tênh
Rồi sẽ có một làn môi, ánh mắt
dành cho anh.
Người đi một ngày thu buồn tẻ
Không tiễn đưa viết một chữ
Bình an!
Em đóng băng
trong miền ký ức
tự phủ lên mình lá nhạt
thời gian
tim gặm nhấm nỗi buồn hư ảo
bướng bỉnh dại khờ
không thuộc về em…
Người đi bước chân buồn kiêu hãnh
nỗi đau thét gào
lặng chín tầng không
Những mắt lá
tiễn người ngơ ngác
sắc vàng nghiêng
xô lệch bóng chiều…