NẾU XỨ SỞ DÂN CA KHÔNG THẤY BIỂN?
Nguyễn Việt Chiến
NẾU XỨ SỞ DÂN CA KHÔNG THẤY BIỂN?
Nếu quê mẹ thân yêu không thấy biển?
Biển yêu thương che chở suốt ngàn đời
Hồn dân Việt lắng trong hồn sóng biển
Tiếng dân ca còn mặn muối trùng khơi
Nếu sông núi ngày mai không gặp biển?
Hồn Vọng phu trên sóng mãi hướng về
Hoàng Sa cát còn trầm vang máu đỏ
Máu Việt mình Trường Sa vẫn lắng nghe
Nếu quê mẹ thân yêu xa vắng biển?
Mây Trường Sơn u uất sẽ thôi bay
Sóng sông Hồng quặn sôi mùa lũ đỏ
Đồng Cửu Long bóng lúa mãi hao gầy
Nếu quê mẹ mùa xuân xa cách biển?
Đất Cà Mau không ấm nắng mai vàng
Trời Lũng Cú không sáng mây đào Bắc
Gió biên cương thao thức nhớ biển Nam
Nếu quê hương mùa hè xa vắng biển?
Đêm Hội An mờ mịt bóng đèn lồng
Cố đô Huế chìm trong mưa nhã nhạc
Sông Hương buồn nằm lắng sóng biển Đông
Nếu đất mẹ mùa thu xa cách biển?
Mưa Sài Gòn thôi ướt tóc em bay
Thu Hà Nội không thơm màu cốm mới
Phố cô đơn đội một mảnh trăng gầy
Nếu đất nước mùa đông không sóng biển?
Đỉnh Hoàng Liên cô độc giữa mây mù
Hải Vân núi bơ vơ bên đèo tối
Vó ngựa khua thấp thỏm dưới sao mờ
Nếu xứ sở dân ca không thấy biển?
Mái đình quê lưu dáng mũi thuyền cong
Nàng yếm đũi chân trần thèm khỏa sóng
Biển nơi đâu, ta khát biển cháy lòng
Nếu đất nước uất hờn thương nhớ biển?
Núi sông kia vẫn còn mãi ngàn đời
Tiếng Nguyễn Trãi bình Ngô trong máu khóc
Gặp Nguyễn Du tiếng Việt chẳng mồ côi
Nếu đất nước đau lòng không thấy biển?
Nước trăm sông không còn chảy yên bình
Mẹ Việt Nam ngàn đời không chịu nhục
Con lẽ nào lại từ chối hy sinh
Dân đất Việt ngàn năm thương nhớ biển
Sóng Trường Sa mong đội đá vá trời
Mưa Hoàng Sa bóng thuyền miền lưu lạc
Vẫn ngóng về đất mẹ Việt Nam tôi
Nếu đất Việt quặn lòng xa cách biển?
Biển đau thương sẽ dựng sóng ngàn đời
Lời ông cha dặn cháu con muônthuở
Đem máu xương gắng giữ lấy biển trời