VanVN.Net - Nguyễn Thị Anh Đào sinh năm 1979, hiện đang là Hội viên Hội Liên hiệp VHNT TP Đà Nẵng, Hội viên Hội Nhà văn TP Đà Nẵng. Chị là đại biểu của Hội nghị Viết văn trẻ toàn quốc lần này, nhưng rất tiếc gần đến ngày lên đường thì gia đình có việc đột xuất nên chị không thể đi tham dự. Chùm thơ “Khát vọng tôi” được Anh Đào gửi tới Ban biên tập thay cho sự hiện diện của chị tại Hội nghị. VanVN.Net xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc…
Nhà thơ trẻ Nguyễn Thị Anh Đào
KHÔNG ĐỀ...
Nhốt nỗi cô đơn vào bốn bức tường
răng rắc
tiếng côn trùng nghèo giấc ngủ
tha thẩn em
bong bóng vỡ rạn dày nước mắt...
Nhốt nỗi cô đơn vào bốn bức tường
rêu rắc
thời gian có đợi chờ ai không phía tầng tầng mây kín
núi có ầm ào đến tiềm tiệp màu mây
em vẫn trong như biển
xanh một màu thủy chung
Nhốt nỗi buồn lại để ngưng niềm vui lên khuôn mặt
khuất lấp chân trời
mỏi đôi chân
mỏi ánh mắt
hướng về miền không gió
Nhốt nỗi đau trên hình hài đêm đợi bình minh sáng lên
trăm bậc cửa đa mang
màu trời chiếu về vô tận
nỗi nhớ đóng băng em
bốn bức tường chắn hết mọi suy nghĩ bao dung
mơ về hạnh phúc
tiếng côn trùng mồ côi đêm nay đi qua em bằng tí tách
bên ngoài khung cửa ước nhèm đôi tình nhân....
Có ai nhốt được trái tim em bằng anh
khi mặt trời về bên kia núi
bóng tối
sâm sấp bàn chân...
10h 26 18-1-2010
TAN MỘT NGÀY
Mang giấc ngủ
Đặt vào tim anh và thức ở đó
Em đợi mặt trời lên
Gấp khúc từng phiến đá trên đường đi
Đôi chân mấy lần vấp ngã
Trượt
Trầy
Nhức buốt
Em chờ sương rơi trên môi
Đôi tay em đã ngoài ba mươi
Tháng năm gầy cong phù du cát trắng
Có phải đến bây giờ em mới nhớ anh
Đặt trái tim bình yên sau mùa lá
Xa mùa đông rêu rong
Ngày bừng thức sông trôi về tận cùng biển cả
Dâng đủ chín tầng mây
Nỗi nhớ đong đầy
Đánh thức ban mai bằng sương nước mắt
Tan một ngày không anh.
7-6-2011
NGỌN ROI VÀ KÝ ỨC
thở bằng mái vòm của núi
Cha tôi khản giọng gọi chim trời
bão biển
gấp nếp nhăn thành hình sóng
gợn lăn tăn đời
ngọn roi và ký ức chiến trường
lấy của cha tôi đôi mắt
ngày và đêm
nhập nhòa lập thể
không tách rời
bàn tay
chiếc gậy
mặt đất
ăn bám nỗi buồn không đáy.
ngày không đi bên chén trà đắng
ngọn roi ký ức vực dậy bầu trời
đôi măt nhìn thấu mọi vật trên đời
bằng tình yêu người lính
chiến tranh an bằng nỗi đau
ký ức của cha tôi trên ô cửa màu xanh
đôi chim nhỏ hẹn hò hát vang buổi sáng
tôi sang sông
thả chuyến đò quê về miền tiếc nhớ
hẫng chân mình trượt ngã
vết roi cha tôi bứt dậy
nhoi nhói tim
rát bỏng môi
vết bầm trở thành dây máu
đêm thiên nguyên nét hờn con gái
ngọn roi và ký ức cha tôi
nâng tôi lên giữa bạt ngàn sóng biển
bãi bờ xa ngót tầm mắt chưa chồng.
KHÁT VỌNG TÔI
nhỏ giọt tri ân lên đại dương
hơi thở ruộng đồng buông chùm lên tóc
chợ khuya vắng bóng con đò
sâu thẳm lòng đêm trượt dài xóm nhỏ
bôlêrô cũ mềm trên mắt
gió gợn phía không mùa
về bên cánh đồng chum
ban mai óng vàng sợi nắng
nhỏ giọt tri ân lên mặt hồ khát vọng
hoa điệp vàng lay giấc mơ trưa
chật chội trong mùa trăng cuối mùa gió nổi
chung chiêng giấc mơ phía cỏ hoang tàn
khát vọng hiến dâng lên tầng cơn sóng
trên dải ngân hà những cánh sao rơi
người đàn bàn búi tuổi mình lên tóc
vỡ giọt mồ hôi lênh láng tuổi trần
đất nứt đường chân trời sâu thẳm
khi chạm vào vỡ vụn những thanh âm
CHIỀU NAY SÔNG KHÓC
em khóc trong chiều cuối năm
triền sông dập dềnh ngọn sóng
mơn man gió
miên man chiều
trống không bên em lời ngõ
không đến được cuối con đường
cùng anh
khi bóng chiều rạn vỡ
sao em cần hơi ấm
đôi khi chỉ thoáng một nụ cười?
đường xa và rất xa
buổi chiều đằng đẵng nhớ
nơi đó rừng cây đang thở
nơi đó ngọn gió đang ru
từng vụn vàng ký ức…
bao nhiêu lần mình vội vã bước qua
khi bình minh và hoàng hôn đều cần hơi ấm
khi em và anh đều cần từng hơi thở
một buổi chiều trong vắt
có rây phây mưa bay
người đi - người ở
lặng lẽ cuộc mưu sinh?
bước chân anh bỏ cách xa em
tầng tầng khoảng cách
không còn mùa nào đong nhớ
bóng tối rỗng không ngôi nhà
không thắp bằng ánh nắng
không đan bằng đôi tay
tấm chăn mỏng không làm em ấm lên
thời gian không cho em trẻ lại
như ngày hôm qua
mùa xuân đã cận kề khung cửa
nơi cuối ngày
sông đang thở
và em
trả anh về yên lặng
trong một ngày sóng khỏa lấp yêu thương.
12-1-2011
ĐÊM HẠ HUYỀN EM
Người về miền chân mây hóa tiếng cười trong gió
Chảy ngược trái tim non tơ ngọn cỏ tình yêu chớm nụ
Hân hoan bầu trời đêm những loài sao đi lạc
Đoản mệnh lời nguyền
Ngày hạ huyền em mùi cơ thể cây sồi trên cao
Núi đốn ngã phía nào không có bão
Em lục tìm khúc đồng dao ngọn cỏ lia thia trên song mây
Những ngón tay trầm ngâm đếm ngày qua đuôi mắt
Khóc
Những lặng thinh trên ngọn cỏ nhắc em điều gì
Tháng bảy
Có ai về xông hương trầm cho đất
Trời quánh hạn ngân ngấn cơn mưa
Trăng tán trên cao gốc đa còn sót lại
Những chú cuội hình nhân…
Ta bay trong đêm hạ huyền mục ruỗng những lời thương nhớ tỉ tê
Rót vào ngực gió
Rúc rích tiếng cười em lạc ngày hoang dại
Mà đau?
VanVN.Net - Nguyễn Thị Anh Đào sinh năm 1979, hiện đang là Hội viên Hội Liên hiệp VHNT TP Đà Nẵng, Hội viên Hội Nhà văn TP Đà Nẵng. Chị là đại biểu của Hội nghị Viết văn trẻ toàn quốc lần này, nhưng rất tiếc gần đến ngày lên đường thì gia đình có việc đột xuất nên chị không thể đi tham dự. Chùm thơ “Khát vọng tôi” được Anh Đào gửi tới Ban biên tập thay cho sự hiện diện của chị tại Hội nghị. VanVN.Net xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc…
Nhà thơ trẻ Nguyễn Thị Anh Đào
KHÔNG ĐỀ...
Nhốt nỗi cô đơn vào bốn bức tường
răng rắc
tiếng côn trùng nghèo giấc ngủ
tha thẩn em
bong bóng vỡ rạn dày nước mắt...
Nhốt nỗi cô đơn vào bốn bức tường
rêu rắc
thời gian có đợi chờ ai không phía tầng tầng mây kín
núi có ầm ào đến tiềm tiệp màu mây
em vẫn trong như biển
xanh một màu thủy chung
Nhốt nỗi buồn lại để ngưng niềm vui lên khuôn mặt
khuất lấp chân trời
mỏi đôi chân
mỏi ánh mắt
hướng về miền không gió
Nhốt nỗi đau trên hình hài đêm đợi bình minh sáng lên
trăm bậc cửa đa mang
màu trời chiếu về vô tận
nỗi nhớ đóng băng em
bốn bức tường chắn hết mọi suy nghĩ bao dung
mơ về hạnh phúc
tiếng côn trùng mồ côi đêm nay đi qua em bằng tí tách
bên ngoài khung cửa ước nhèm đôi tình nhân....
Có ai nhốt được trái tim em bằng anh
khi mặt trời về bên kia núi
bóng tối
sâm sấp bàn chân...
10h 26 18-1-2010
TAN MỘT NGÀY
Mang giấc ngủ
Đặt vào tim anh và thức ở đó
Em đợi mặt trời lên
Gấp khúc từng phiến đá trên đường đi
Đôi chân mấy lần vấp ngã
Trượt
Trầy
Nhức buốt
Em chờ sương rơi trên môi
Đôi tay em đã ngoài ba mươi
Tháng năm gầy cong phù du cát trắng
Có phải đến bây giờ em mới nhớ anh
Đặt trái tim bình yên sau mùa lá
Xa mùa đông rêu rong
Ngày bừng thức sông trôi về tận cùng biển cả
Dâng đủ chín tầng mây
Nỗi nhớ đong đầy
Đánh thức ban mai bằng sương nước mắt
Tan một ngày không anh.
7-6-2011
NGỌN ROI VÀ KÝ ỨC
thở bằng mái vòm của núi
Cha tôi khản giọng gọi chim trời
bão biển
gấp nếp nhăn thành hình sóng
gợn lăn tăn đời
ngọn roi và ký ức chiến trường
lấy của cha tôi đôi mắt
ngày và đêm
nhập nhòa lập thể
không tách rời
bàn tay
chiếc gậy
mặt đất
ăn bám nỗi buồn không đáy.
ngày không đi bên chén trà đắng
ngọn roi ký ức vực dậy bầu trời
đôi măt nhìn thấu mọi vật trên đời
bằng tình yêu người lính
chiến tranh an bằng nỗi đau
ký ức của cha tôi trên ô cửa màu xanh
đôi chim nhỏ hẹn hò hát vang buổi sáng
tôi sang sông
thả chuyến đò quê về miền tiếc nhớ
hẫng chân mình trượt ngã
vết roi cha tôi bứt dậy
nhoi nhói tim
rát bỏng môi
vết bầm trở thành dây máu
đêm thiên nguyên nét hờn con gái
ngọn roi và ký ức cha tôi
nâng tôi lên giữa bạt ngàn sóng biển
bãi bờ xa ngót tầm mắt chưa chồng.
KHÁT VỌNG TÔI
nhỏ giọt tri ân lên đại dương
hơi thở ruộng đồng buông chùm lên tóc
chợ khuya vắng bóng con đò
sâu thẳm lòng đêm trượt dài xóm nhỏ
bôlêrô cũ mềm trên mắt
gió gợn phía không mùa
về bên cánh đồng chum
ban mai óng vàng sợi nắng
nhỏ giọt tri ân lên mặt hồ khát vọng
hoa điệp vàng lay giấc mơ trưa
chật chội trong mùa trăng cuối mùa gió nổi
chung chiêng giấc mơ phía cỏ hoang tàn
khát vọng hiến dâng lên tầng cơn sóng
trên dải ngân hà những cánh sao rơi
người đàn bàn búi tuổi mình lên tóc
vỡ giọt mồ hôi lênh láng tuổi trần
đất nứt đường chân trời sâu thẳm
khi chạm vào vỡ vụn những thanh âm
CHIỀU NAY SÔNG KHÓC
em khóc trong chiều cuối năm
triền sông dập dềnh ngọn sóng
mơn man gió
miên man chiều
trống không bên em lời ngõ
không đến được cuối con đường
cùng anh
khi bóng chiều rạn vỡ
sao em cần hơi ấm
đôi khi chỉ thoáng một nụ cười?
đường xa và rất xa
buổi chiều đằng đẵng nhớ
nơi đó rừng cây đang thở
nơi đó ngọn gió đang ru
từng vụn vàng ký ức…
bao nhiêu lần mình vội vã bước qua
khi bình minh và hoàng hôn đều cần hơi ấm
khi em và anh đều cần từng hơi thở
một buổi chiều trong vắt
có rây phây mưa bay
người đi - người ở
lặng lẽ cuộc mưu sinh?
bước chân anh bỏ cách xa em
tầng tầng khoảng cách
không còn mùa nào đong nhớ
bóng tối rỗng không ngôi nhà
không thắp bằng ánh nắng
không đan bằng đôi tay
tấm chăn mỏng không làm em ấm lên
thời gian không cho em trẻ lại
như ngày hôm qua
mùa xuân đã cận kề khung cửa
nơi cuối ngày
sông đang thở
và em
trả anh về yên lặng
trong một ngày sóng khỏa lấp yêu thương.
12-1-2011
ĐÊM HẠ HUYỀN EM
Người về miền chân mây hóa tiếng cười trong gió
Chảy ngược trái tim non tơ ngọn cỏ tình yêu chớm nụ
Hân hoan bầu trời đêm những loài sao đi lạc
Đoản mệnh lời nguyền
Ngày hạ huyền em mùi cơ thể cây sồi trên cao
Núi đốn ngã phía nào không có bão
Em lục tìm khúc đồng dao ngọn cỏ lia thia trên song mây
Những ngón tay trầm ngâm đếm ngày qua đuôi mắt
Khóc
Những lặng thinh trên ngọn cỏ nhắc em điều gì
Tháng bảy
Có ai về xông hương trầm cho đất
Trời quánh hạn ngân ngấn cơn mưa
Trăng tán trên cao gốc đa còn sót lại
Những chú cuội hình nhân…
Ta bay trong đêm hạ huyền mục ruỗng những lời thương nhớ tỉ tê
Rót vào ngực gió
Rúc rích tiếng cười em lạc ngày hoang dại
Mà đau?
VanVN.Net – Như tin đã đưa, ngày 20/10/2011, Chánh văn phòng Hội Nhà văn Việt Nam – nhà thơ Đỗ Hàn, được sự ủy quyền của nhà văn Nguyễn Trí Huân – Phó chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, đã ...
VanVN.Net – Như tin VanVN.Net đã đưa, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang vừa ký Quyết định truy tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân cho liệt sĩ Nguyễn Hoàng Ca (tức nhà văn Nguyễn Thi, Nguyễn ...
VanVN.Net - Nhà văn Xuân Thiều ăn mừng tân gia. Sau bao nhiêu năm ăn ở chật chội trong khu tập thể, bây giờ khi tuổi đã cao nhà văn mới có được một ngôi nhà riêng. Nhà ba tầng. Đẹp ...
VanVN.Net - "Đất bỏng" thực sự là một cuốn tiểu thuyết mang tính sử thi hấp dẫn người đọc. Cái bỏng rát của vùng đất đó không chỉ dừng lại ở sự bỏng rát của thời tiết vùng mỏ vỗn dĩ ...
VanVN.Net – Sáng nay, 06/12/2011, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam (số 9 Nguyễn Đình Chiểu – Hai Bà Trưng – Hà Nội), cuộc tọa đàm văn học tiểu thuyết Quyên của nhà văn Nguyễn Văn Thọ được tổ ...
VanVN.Net - Trong lịch sử văn học nước nhà chưa từng thấy một ai ngoài Hoài Thanh cùng một lúc phát hiện hơn 40 gương mặt thi ca và liền đó định hình họ trên thi đàn. Hơn 40 gương mặt ...
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn