CHÙM THƠ PHẠM HOÀNG TUYÊN
Tác giả Phạm Hoàng Tuyên sinh ngày: 12/5, hiện đang sống và làm việc tại Bến Tre. Anh đã xuất bản ba cuốn sách: Khói tình (Nxb Hội nhà văn, thơ, 2018; Những cánh hoa tim (Nxb Văn học, truyện thơ, 2018); Gót phiêu linh (Nxb Hội nhà văn, Thơ, 2018). Ngôn ngữ trong thơ anh bình dị, mang đậm hơi thở cuộc sống, mỗi bài thơ là một lời tri ân gửi gắm đến tình đời, tình bạn, tình thơ... Phạm Hoàng Tuyên là tác giả được nhiều bạn đọc biết đến trên các diễn đàn văn học mạng, trong tháng 8 này anh tổ chức ra mắt 3 ấn phẩm mới với mong muốn bán sách gây quỹ từ thiện vì người nghèo.
BƯỚC ĐỜI
Thằng bé khù khờ ngày ấy nhớ không em?
Cùng chung xóm, bên triền sông - Xóm Củi
Bởi nó khờ nên bạn bè hắt hủi
Thường thu mình trong những buổi đùa, chơi
Có cô bé hiền thương mến nó mà thôi
Hay dúi kẹo vào bàn tay nhỏ xíu
Cô bé cười và đôi khi nũng nịu
- Con trai gì mà nhút nhát, ngô nghê!...
Có những chiều mây gió lộng đường đê
Nó ngơ ngác nhìn xa miền vô định
Nó thầm ước một tâm hồn bản lĩnh
Cánh chim bằng qua ải núi, triền non...
...
Nó lớn dần theo manh áo, chén cơm
Đời mưu sinh lắm thăng trầm vất vả
Nó bươn chải giữa quê người xứ lạ
"Thằng bé khờ" thuở ấy đã dần phai
Rồi một chiều nó bỗng trở về đây
Con đê nhỏ nơi quê nghèo Xóm Củi
Nó thèm được lũ bạn bè hắt hủi
Để nép mình sau cô bạn ngày xưa...
Bến sông buồn phây phất những làn mưa
Cơn mưa bụi thấm vai người viễn xứ
Em xa rồi!...
Nó một mình tình tự
Với sông đầy và với khoảng trời yêu.
CÔ PHÒNG
Đêm một mình...
Trở giấc...
...Chỉ mình thôi.
Đèn hiu hắt, căn phòng đơn lặng vắng
Con thạch sùng tiếc chi mà ngơ ngẩn
Tặc lưỡi buồn trên vách trắng tường vôi.
Đêm một mình...
Ừ chỉ một mình thôi!
Thèm chút ấm nồng nàn hơi thở nhẹ
Thèm vòng tay, tiếng thì thầm khe khẽ...
Trong chập chờn nghe kể chuyện mưu sinh
Đêm vẫn dày và sâu thẳm mênh mông
Đêm yên quá!
Hồn đêm hun hút quá!!!
Với chăn đơn đắp thân gầy vội vã
Héo úa lòng như chiếc lá tàn thu.
VẾT THƯƠNG NGỌT NGÀO
Giấu nỗi niềm vào khoảng vắng mênh mông
Tôi bước đi trên vỉa hè phố cũ
Tiếng nhạc buồn quán bên đường nhắc nhở
Lẻ loi mình đâu kỷ niệm xa xăm
Hàng me vệ đường xao xác lặng câm
Chỉ khẽ khàng rơi những lá sầu vương áo
Tôi đứng lại tìm... dáng sương mờ ảo
Vài kẻ không quen thấy lạ cũng quay nhìn.
Viên gạch này! Tôi còn nhớ như in
Một thuở men say đẫm hồn đau đến tím
Khắc đôi tim với cùng chung ước nguyện
Đêm nghẹn ngào đêm giã biệt... em đi...
Thế gian thường ai cũng bảo chia ly
Sẽ tợ nhát dao cứa sâu vào tâm thức
Tôi cũng từng mang niềm đau nhói ngực
Khuỵu chân trần trên lối cũ ta yêu.
Đêm nay buồn con phố vắng đìu hiu
Tôi tìm lại vết tình xưa kỷ niệm
Vẫn vẹn nguyên, vẫn ru hồn ngọt lịm
Vết thương thuở nào người ban tặng... khi xa