CHÙM THƠ PHÙNG HIỆU
TRÔNG CON NGÀY TẾT
Mẹ ngồi gói bánh tay run
Nhớ con gói lẫn mưa phùn vào nhân
Chân quê lấm hạt bụi trần
Mẹ đi sắm tết chợ gần hoá xa
Lưng còng mẹ gánh phong ba
Ba mươi… ngồi trước hiên nhà ngóng con!
TUỔI THƠ TRONG MẮT MẸ
Dành tặng mẹ
Lạch cạch! lạch cạch!
Vòng xe đạp thồ băng qua con dốc
Phình phịch! Phình phịch!
Nhịp tim của mẹ xua tan làn sương mỏng
Đêm chưa tròn giấc ngủ trung du
Như chiếc đồng hồ báo thức
Mẹ đi qua thời thanh xuân
Mẹ đi qua thời đạn lửa
Mẹ đi qua mỗi ngày một bữa
Sắn khoai…
Bằng mái đầu tẩm nắng pha sương
Bằng đôi chân trần nứt nẻ
Bằng đôi vai nhỏ gầy gò
Giữa cuộc đời bữa đói, bữa no
Mẹ bọc đàn con gầy còm ốm yếu…
Hôm nay
Con trở về tóc mẹ đã hoa râm
Chân mẹ bước quãng đường không ngắn lại
Ôi vòng tay trải hai mùa thế kỷ
Những vết nhăn không khuất phục bao giờ
Con tựa đầu vào hơi thở ngày xưa
Nhìn vết thời gian còn in trên mắt mẹ
Con đi nửa quãng đời tuổi trẻ
Mới biết tuổi thơ mình
Từng lăn trên sóng mắt …
Mẹ yêu!
Tháng 4/2012
ĐỐI DIỆN VỚI NGUYÊN XƯA
Về "phố đá" một chiều qua lối cũ
Cỏ cây thơm mùi gió của hương rừng
Ta với đất thản nhiên cùng đối ẩm
Nắng rơi đầy trong chén nhớ người dưng
Ta khép lá mắt chiều thôi mộng mị
Thuở chiêm bao còn ngự trị thiên đường
Thuở ta đến núi đồi chưa lõa thể
Cỏ cây còn trong hơi thở nguyên sương
Ta bối rối nghe vòng tay nóng hổi
Bờ môi em khờ dại đến vô cùng
Ta muốn nói tiếng lòng không dám nói
Phút ban đầu ngôn ngữ đã lâm chung
Trong nuối tiếc thời gian không ngoảnh lại
Cuốn trôi em về tận phía bây giờ
Ta độc bước qua nửa đời mắc cạn
Đêm tự tình cổ tích lạc vào thơ
Ta tỉnh rượu gối đầu lên hiện thực
Nhìn mây giăng chiều rụng dưới lưng đồi
Đêm Định Quán gối chăn đầy giá rét
Ngõ qua hồn khao khát một vành môi.
KẾT LUẬN
Anh không thể chối từ những nụ hôn tán thưởng
khi hơi thở của em
có thể xóa tan mùa đông ranh giới
anh đáp lại bằng nụ hôn giới hạn
trong hiền từ
ánh mắt em
Đêm Bình Lộc lặng yên
chỉ có những hạt sương trôi vào lầm tưởng
em vụt mất lúc bình nguyên trở giấc
mơ hồ vóc dáng hôm qua?
Và xúc cảm nào khơi nỗi nhớ lên men
khi những tế bào nhớ nhung đi vắng
còn anh lạc vào khoảng lặng
sau đêm…
2/1/2013
SINH NHẬT BÀI THƠ
Nơi góc khuất cuộc đời
Một người lặng lẽ
Mái tóc vén cong đánh lừa thời gian len qua tuổi tác
Dán mắt vào ô ly màu đỏ hoang đường
Nơi góc tường hành khất
Một gã khờ ngọng ngịu ngôn từ
Bỏ mặc phía sau cuộc đời manh áo
Vải sờn
Ngày lặng!
Cánh gió hoang ùa về
Chiếc hộp đen không hề báo bão
Cây cổ thụ ngoài vườn bật gốc
Đàn chim thiên di cõi mộng
Nơi góc hồn
Một bài thơ
Vừa tròn sinh nhật.
Tháng 3/2013