NGÔ VĂN PHÚ
Cầu trăng ai bắc đêm mười sáu
Ai giát vàng lên mỗi bước chân
Trăng ẩn sau mây, trăng lại hiện.
Vầng trăng lấp ló giữa mây vần.
Cầu trăng ai bắc đêm mười sáu
Trăng sáng hình lên chiếc đĩa vàng
Những hàng tre trong đêm tĩnh mịch
Cũng ánh trên hình mái tóc trăng
Cầu trăng ai bắc đêm mười sáu,
Ai nỡ rung cây, trăng rụng xuống cầu
Tôi vội bắc gầu sòng cố tát,
Vớt vầng trăng chìm tít dưới dòng sâu…
Vầng nón trắng
Tháng ba xoài trổ dồng dồng
Chào mào, chim chích phải lòng hoa xoan.
Cỏ non dẫn lối vào làng
Chồi xuân thắp sáng cành bàng khẳng khiu.
Nhớ thì như nhể như khêu,
Trăng còn ẩn hiện như trêu như đùa
Yêu nào có tính được thua
Cái vầng nón trắng có thừa chênh chao…
Người đâu gặp mặt chẳng chào
Đi ngang cửa Phật không vào thắp nhang.
MAI VĂN TÝ
Nhà tôi xưa
Lưng đèo Chiềng Pấc
Con đèo lắm cua, nhiều dốc
ì ầm những chuyến xe qua…
Mùa xuân mưa bay
Lũ trai gái lên đồi cuốc đất trồng khoai
Con dế mèn bò ra tìm cọng cỏ non vừa nhú.
Hè đến mưa lở đất
Đôi vợ chồng đội mưa đi hái nấm gianh
Con dế mèn hát khúc giao hoan.
Mùa thu sang
Thiếu phụ nựng con đốt lửa nướng khoai lang
Khói mùa thu bay đầy thung lũng...
Con dế mèn cô độc
Kêu đầy đêm mất ngủ
Nhà tôi phên thưa cửa cũ
Mùa đông gió giật mái gianh khô.
Ai gọi tôi ở phía bên kia
Như tiếng cha tôi thì thầm kể về những ngày loạn lạc
(Anh trai tôi đi bộ đội không về).
Như tiếng mẹ tôi thì thầm kể về những ngày đói kém
(Chị gái tôi đi làm lả ở ngoài đê).
Cha mẹ tôi mất lâu rồi
Để lại tôi với con đèo
Với rau dại và hoa dại.
Bao giờ tôi đủ khôn?
Năm nay mưa xuân lại về
Tôi cắp rổ một mình đi tìm đọt khoai lang vừa nhú.
Ai qua đèo bây giờ
Không còn thấy nhà tôi ở lưng đèo Chiềng Pấc
Nhà tôi
đã chuyển về
cuối dốc.
Mây mùa thu làm ẩm áo mùa đông
Châu Mộc chiều hoa vàng động gió
Ai gõ cửa - một mùa đông bỏ ngỏ
Ngó phía chân trời mây đang lên.
Bát nước trà Shal lòng dạ bồn chồn
Se sắt tháng ngày khô khát thế
Xin đừng nhấp kẻo đêm về mất ngủ
Đêm sẽ dài như gió cuối mùa thu
Sẽ nhức nhối như hoa vàng sắc dã quỳ
Sẽ lạo xạo như cát và như sỏi.
Thăm thẳm mùa đông
Tay hoa vẫy gọi
Em có nhớ một chiều
Nước mắt thấm vai tôi?
Thương lắm người ơi
Hoa vàng nở bên trời
Gió thổi rỗng suốt chiều biên ải
Em xa vắng thảo nguyên dài rộng quá
Đâu phải mùa nào thảo nguyên cũng xanh.
Những câu thơ vật vã thác ghềnh
Nhuốm một màu hoa
Đau trong giá buốt
Sao bỗng thấy tất cả đều vàng rực
Châu Mộc mùa này
Sương lạnh thấm vai tôi.
TRƯƠNG QUANG KHIÊN
Tạm biệt rừng
xuống với trung du
lặng lẽ qua
hối hả dòng đời
lạc mãi trong nhau cuộc chơi nhân thế
Lại một lần lỡ để tuột trôi
dẫn dụ xa xôi
trò chơi bắt bóng
muôn bước đi dị màu loang loáng
vẽ dưới vũng chân dáng dấp hình hài
khúc thắt khúc phình hiện hữu giống ai?
Mỗi mai
đúng
sai
hợp lý
lắng vào vinh nhục
lại nhớ rừng khôn xiết
Xác nào biền biệt
chỉ còn cô đơn
thì giờ tê tái
mũi dao siết lòng.
Đàn sẻ nâu
Chẹt!… Chẹt!…
quấn quýt đàn sẻ lông mượt
nhảy nhót
một con cất cánh bay vút vẽ đường cong
cả đàn vẽ trên sân nhà ai dải cong
hiện lên những khoảng mềm rất mỏng
bỏ qua giận hờn khó hiểu
bỏ qua suy tư chẳng mấy rạch ròi
cùng dệt giải hoa nâu
Là màu nâu gắn bó với ruộng đồng
đi chở nắng cho lúa
đi chở nước cho lúa
đi bắt sâu cho lúa
khi lúa chín không đòi chia phần
Trên nóc nhà ai
tinh mơ trở lại
sẻ nâu thân ái
kết bày bay rợp ban mai.
HOÀNG CÁT
Ta thức dậy lúc mặt trời thức dậy
Dịu êm bình mình, ngào ngạt hoa vườn
Điều ta nghĩ đầu tiên - tinh khiết nhất:
Người ta yêu cùng ta ngắm bình minh?
Thật kỳ lạ - trái tim ta thật lạ -
Giữa tình yêu vẫn thấy bơ vơ
Dẫu ta biết nàng yêu ta say đắm
Dâng cho ta cả trong trẻo ngây thơ.
Nàng dâng hết những gì thiêng liêng nhất
Không đắn đo, không bợn chút ngập ngừng
Và bởi thế, ta thấy nàng tuyệt đẹp
Nàng long lanh sương sớm rưng rưng...
Em yêu dấu! - dẫu mai ngày mưa nắng
Dẫu mai ngày nóng lạnh vần xoay
Đời anh đã có phút giây tuyệt đích
Luôn tương tư - khắc khoải, vơi đầy...
Và bởi thế, dẫu thời gian tàn nhẫn
Dẫu cô đơn rồi sẽ bủa vây anh
Anh chả sợ - đã có em lặng lẽ
Dành riêng anh - tình tinh khiết bình minh...
Em xa rồi...
Em xa rồi - đường Xuân Hương thật lạnh,
Ngọn gió hoang liêu, thổi buốt lưng anh;
Bãi cỏ Đồi Cù lặng thinh úa héo,
Và vườn hoa Đà Lạt hết đa tình...
Sao em nỡ bỏ rừng thông, đi biệt
Bỏ lại con đường như mộng của đôi ta?
Đà Lạt vắng em - như đêm không sao mọc,
Như bình minh thiếu nắng và hoa.
Ngỡ như thấy - em vẫn còn phảng phất
Gửi lại làn hương ngây ngất nơi này;
Ngỡ như thấy - ánh mắt em đắm đuối,
Vai mềm vai, và tay ấm bàn tay...
Ôi, tất cả - giờ chỉ còn là mộng!
Em xa rồi - biền biệt nơi đâu?
Hồ Xuân Hương, Đồi Cù, và rừng thông bát ngát
Chỉ còn là kỷ niệm giữa lòng đau...
NGÔ VĂN PHÚ
Cầu trăng ai bắc đêm mười sáu
Ai giát vàng lên mỗi bước chân
Trăng ẩn sau mây, trăng lại hiện.
Vầng trăng lấp ló giữa mây vần.
Cầu trăng ai bắc đêm mười sáu
Trăng sáng hình lên chiếc đĩa vàng
Những hàng tre trong đêm tĩnh mịch
Cũng ánh trên hình mái tóc trăng
Cầu trăng ai bắc đêm mười sáu,
Ai nỡ rung cây, trăng rụng xuống cầu
Tôi vội bắc gầu sòng cố tát,
Vớt vầng trăng chìm tít dưới dòng sâu…
Vầng nón trắng
Tháng ba xoài trổ dồng dồng
Chào mào, chim chích phải lòng hoa xoan.
Cỏ non dẫn lối vào làng
Chồi xuân thắp sáng cành bàng khẳng khiu.
Nhớ thì như nhể như khêu,
Trăng còn ẩn hiện như trêu như đùa
Yêu nào có tính được thua
Cái vầng nón trắng có thừa chênh chao…
Người đâu gặp mặt chẳng chào
Đi ngang cửa Phật không vào thắp nhang.
MAI VĂN TÝ
Nhà tôi xưa
Lưng đèo Chiềng Pấc
Con đèo lắm cua, nhiều dốc
ì ầm những chuyến xe qua…
Mùa xuân mưa bay
Lũ trai gái lên đồi cuốc đất trồng khoai
Con dế mèn bò ra tìm cọng cỏ non vừa nhú.
Hè đến mưa lở đất
Đôi vợ chồng đội mưa đi hái nấm gianh
Con dế mèn hát khúc giao hoan.
Mùa thu sang
Thiếu phụ nựng con đốt lửa nướng khoai lang
Khói mùa thu bay đầy thung lũng...
Con dế mèn cô độc
Kêu đầy đêm mất ngủ
Nhà tôi phên thưa cửa cũ
Mùa đông gió giật mái gianh khô.
Ai gọi tôi ở phía bên kia
Như tiếng cha tôi thì thầm kể về những ngày loạn lạc
(Anh trai tôi đi bộ đội không về).
Như tiếng mẹ tôi thì thầm kể về những ngày đói kém
(Chị gái tôi đi làm lả ở ngoài đê).
Cha mẹ tôi mất lâu rồi
Để lại tôi với con đèo
Với rau dại và hoa dại.
Bao giờ tôi đủ khôn?
Năm nay mưa xuân lại về
Tôi cắp rổ một mình đi tìm đọt khoai lang vừa nhú.
Ai qua đèo bây giờ
Không còn thấy nhà tôi ở lưng đèo Chiềng Pấc
Nhà tôi
đã chuyển về
cuối dốc.
Mây mùa thu làm ẩm áo mùa đông
Châu Mộc chiều hoa vàng động gió
Ai gõ cửa - một mùa đông bỏ ngỏ
Ngó phía chân trời mây đang lên.
Bát nước trà Shal lòng dạ bồn chồn
Se sắt tháng ngày khô khát thế
Xin đừng nhấp kẻo đêm về mất ngủ
Đêm sẽ dài như gió cuối mùa thu
Sẽ nhức nhối như hoa vàng sắc dã quỳ
Sẽ lạo xạo như cát và như sỏi.
Thăm thẳm mùa đông
Tay hoa vẫy gọi
Em có nhớ một chiều
Nước mắt thấm vai tôi?
Thương lắm người ơi
Hoa vàng nở bên trời
Gió thổi rỗng suốt chiều biên ải
Em xa vắng thảo nguyên dài rộng quá
Đâu phải mùa nào thảo nguyên cũng xanh.
Những câu thơ vật vã thác ghềnh
Nhuốm một màu hoa
Đau trong giá buốt
Sao bỗng thấy tất cả đều vàng rực
Châu Mộc mùa này
Sương lạnh thấm vai tôi.
TRƯƠNG QUANG KHIÊN
Tạm biệt rừng
xuống với trung du
lặng lẽ qua
hối hả dòng đời
lạc mãi trong nhau cuộc chơi nhân thế
Lại một lần lỡ để tuột trôi
dẫn dụ xa xôi
trò chơi bắt bóng
muôn bước đi dị màu loang loáng
vẽ dưới vũng chân dáng dấp hình hài
khúc thắt khúc phình hiện hữu giống ai?
Mỗi mai
đúng
sai
hợp lý
lắng vào vinh nhục
lại nhớ rừng khôn xiết
Xác nào biền biệt
chỉ còn cô đơn
thì giờ tê tái
mũi dao siết lòng.
Đàn sẻ nâu
Chẹt!… Chẹt!…
quấn quýt đàn sẻ lông mượt
nhảy nhót
một con cất cánh bay vút vẽ đường cong
cả đàn vẽ trên sân nhà ai dải cong
hiện lên những khoảng mềm rất mỏng
bỏ qua giận hờn khó hiểu
bỏ qua suy tư chẳng mấy rạch ròi
cùng dệt giải hoa nâu
Là màu nâu gắn bó với ruộng đồng
đi chở nắng cho lúa
đi chở nước cho lúa
đi bắt sâu cho lúa
khi lúa chín không đòi chia phần
Trên nóc nhà ai
tinh mơ trở lại
sẻ nâu thân ái
kết bày bay rợp ban mai.
HOÀNG CÁT
Ta thức dậy lúc mặt trời thức dậy
Dịu êm bình mình, ngào ngạt hoa vườn
Điều ta nghĩ đầu tiên - tinh khiết nhất:
Người ta yêu cùng ta ngắm bình minh?
Thật kỳ lạ - trái tim ta thật lạ -
Giữa tình yêu vẫn thấy bơ vơ
Dẫu ta biết nàng yêu ta say đắm
Dâng cho ta cả trong trẻo ngây thơ.
Nàng dâng hết những gì thiêng liêng nhất
Không đắn đo, không bợn chút ngập ngừng
Và bởi thế, ta thấy nàng tuyệt đẹp
Nàng long lanh sương sớm rưng rưng...
Em yêu dấu! - dẫu mai ngày mưa nắng
Dẫu mai ngày nóng lạnh vần xoay
Đời anh đã có phút giây tuyệt đích
Luôn tương tư - khắc khoải, vơi đầy...
Và bởi thế, dẫu thời gian tàn nhẫn
Dẫu cô đơn rồi sẽ bủa vây anh
Anh chả sợ - đã có em lặng lẽ
Dành riêng anh - tình tinh khiết bình minh...
Em xa rồi...
Em xa rồi - đường Xuân Hương thật lạnh,
Ngọn gió hoang liêu, thổi buốt lưng anh;
Bãi cỏ Đồi Cù lặng thinh úa héo,
Và vườn hoa Đà Lạt hết đa tình...
Sao em nỡ bỏ rừng thông, đi biệt
Bỏ lại con đường như mộng của đôi ta?
Đà Lạt vắng em - như đêm không sao mọc,
Như bình minh thiếu nắng và hoa.
Ngỡ như thấy - em vẫn còn phảng phất
Gửi lại làn hương ngây ngất nơi này;
Ngỡ như thấy - ánh mắt em đắm đuối,
Vai mềm vai, và tay ấm bàn tay...
Ôi, tất cả - giờ chỉ còn là mộng!
Em xa rồi - biền biệt nơi đâu?
Hồ Xuân Hương, Đồi Cù, và rừng thông bát ngát
Chỉ còn là kỷ niệm giữa lòng đau...
VanVN.Net – Như tin đã đưa, ngày 20/10/2011, Chánh văn phòng Hội Nhà văn Việt Nam – nhà thơ Đỗ Hàn, được sự ủy quyền của nhà văn Nguyễn Trí Huân – Phó chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, đã ...
VanVN.Net – Như tin VanVN.Net đã đưa, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang vừa ký Quyết định truy tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân cho liệt sĩ Nguyễn Hoàng Ca (tức nhà văn Nguyễn Thi, Nguyễn ...
VanVN.Net - Nhà văn Xuân Thiều ăn mừng tân gia. Sau bao nhiêu năm ăn ở chật chội trong khu tập thể, bây giờ khi tuổi đã cao nhà văn mới có được một ngôi nhà riêng. Nhà ba tầng. Đẹp ...
VanVN.Net - "Đất bỏng" thực sự là một cuốn tiểu thuyết mang tính sử thi hấp dẫn người đọc. Cái bỏng rát của vùng đất đó không chỉ dừng lại ở sự bỏng rát của thời tiết vùng mỏ vỗn dĩ ...
VanVN.Net – Sáng nay, 06/12/2011, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam (số 9 Nguyễn Đình Chiểu – Hai Bà Trưng – Hà Nội), cuộc tọa đàm văn học tiểu thuyết Quyên của nhà văn Nguyễn Văn Thọ được tổ ...
VanVN.Net - Trong lịch sử văn học nước nhà chưa từng thấy một ai ngoài Hoài Thanh cùng một lúc phát hiện hơn 40 gương mặt thi ca và liền đó định hình họ trên thi đàn. Hơn 40 gương mặt ...
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn