Chế Lan Viên: Đêm mơ nước, ngày thấy hình của nước/ Cây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhà/ Ăn một miếng ngon cũng đắng lòng vì Tổ quốc/ Chẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa (…) Ngày mai dân ta sẽ sống sao đây/ Sông Hồng chảy về đâu? Và lịch sử?/ Bao giờ dải Trường Sơn bừng giấc ngủ/ Cánh tay thần Phù Đổng sẽ vươn mây?
Gửi thư    Bản in

Chùm thơ: "Còn đang đàn bà" - Ánh Tuyết

14-10-2011 01:00:16 PM

VanVN.Net – Tác giả Ánh Tuyết, giảng viên Ngữ Văn trường Cao Đẳng Sư phạm Thái Bình, trong sáng tác, chị đã để lại một lối đi riêng trên những trang thơ của mình. Ngôn ngữ thơ Ánh Tuyết rất sống động, giàu hình ảnh, giàu chất dân gian. Ánh Tuyết  sử dụng nhiều thể loại, thơ 4 chữ, 5 chữ, 7 chữ, thơ tự do, thơ bậc thang, thơ văn xuôi, lục bát... thể loại nào chị cũng thành công. Nhưng hay nhất phải kể đến những bài lục bát. Lục bát của Ánh Tuyết rất nhuần nhuyễn ngọt ngào, càng đọc càng thích  thú với những sáng tạo của chị… (Trích lời giới thiệu Nguyễn Xuân Dương). VanVN.Net xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của chị nhân ngày Phụ nữ Việt Nam đang đến gần…

 

 

                                        CÒN ĐANG ĐÀN BÀ

 

                             Chỉ mong tìm được chốn riêng

                             Mình ta thôi... với một miền tháng ba

                             Lẽ nào chưa hết đàn bà

 

                             Bồi hồi ngực áo... làn da phập phồng

                             Dường như sâu thẳm cõi lòng

                             Hòn than chỉ chực cháy bùng... hòn than

                             Thì bao nhiêu nỗi đa đoan

                             Cứ như là của trời ban riêng mình

 

                             Bao nhiêu là những vô tình

                             Rạn vai gánh nặng mưu sinh kiếp người

                             Tay chai dáng cứng mất rồi

                             Nhớ ra...đã có một thời dòn xinh

 

                             Ước chi trở lại là mình

                             Để ta lại được dòn xinh dịu dàng

                             Ngại ngùng... e ấp ...điệu đàng

                             Hình như ...ta vẫn còn đang đàn bà

 

 THÁNG BA THƯƠNG MẾN

 

Hoa gạo ơi đừng kiêu hãnh đỏ bời  bời như thế

Cả gan châm lửa đốt trời

Trời ở cao xa lắm

Lửa lại rơi cháy mình đấy thôi!

 

Là vô cùng thương mến tháng ba ơi

Đồng làng mỡ màng non tơ quá

Lúa dậy thì bầng bầng hớn hở

Ngọn thài lài mơn mởn sức xuân

Cây đơm lộc nhung chồi biếc thanh tân

Gió bỡn cợt hất tung vạt áo

Em gái má hồng làm cỏ lúa

Ngực căng tròn, môi mọng như hoa

 

Thương mến vô cùng ôi! tháng ba

Sợi nắng non rót pha lê tràn mặt đất

Con ễnh ương… phồng bụng gọi bạn tình khao khát

Én đôi rộn ràng cuống quýt giữa trời xuân

Nước đầu nguồn trong veo như mắt em

Lúng liếng...để anh say lừ đừ... rồi đấy!

 

Hoa gạo ơi! Thôi đừng đỏ cháy

Người hẹn em về tháng ba!

 Hoa đỏ đầy trời. Nắng choàng khăn  voan khắp đồng quê

Xanh nhưng nhức nồng nàn xuân căng nhựa

Chưa thấy người về ...ngơ ngẩn lời hò hẹn tháng ba!

 

BỮA CƠM NGÀY MÙA


Chiều ướp hương, buổi chiều cơm mới

Bát mắm tép chưng lát khế chín vàng

Con chạch kho tương,con rô rán vội

Ngồng cải luộc nhừ thơm một nét quê hương

 

Chén rượu thuốc mời ông, con cua lột phần chồng

Thằng cu út giành con tôm nướng đỏ

Bát cơm đơm từ tay người vợ trẻ

Rạng rỡ môi cười… rạng rỡ niềm vui

 

Ánh trăng lên sóng sánh mắt người

Bỏ lại phía sau những muộn phiền vất vả

Cứ toan tính  mùa màng

Quên mọi nỗi bon chen

 

Đêm ngọt ngào, đêm sâu lắng bâng khuâng

Nghe thoang thoảng hương cau hương lý

Người vợ trẻ yêu chồng nồng nàn đến thế...

Nghe hạt mầm cựa đất xôn xao

 

Đêm ngày mùa tiếng dế cũng nao nao

Hạt sương đọng trên cánh hoa con gái

Ước gì mùa nối mùa gặt hái

Bữa cơm nào cũng đầy ắp niềm vui

 

 

                                                    LÀNG

                                 Làng giờ thành phố làng rồi

                                Đồng gần đã bán cho người dưới xa

                                Trai làng biết cưỡi Hon đa

                                 Gái làng nhiều đứa đã ra thị thành

 

                                 Chống chênh bến nước đầu đình

                                Có người mở nhạc xập xình ru con

                                 Điệu chèo câu ví câu von

                                 Dần đi …về phía quê còn chân quê

 

                                Bao giờ gặp lại bóng tre

                                Con cò mỏi cánh đồng quê nắng vàng

                                Để cho lúa chín đồng làng

                                Thủa anh đi gặt thủa nàng mang cơm

 

ĐÁNH THỨC THAN HỒNG

 

 Đừng lại gần em, đừng nói lời thương!

 Đừng cời lên từ đống tro tàn

 Tìm mẩu than hồng còn thoi thóp

 Sẽ có ngày mẩu than thành lửa

 Lửa thiêu đốt anh...không thể dập được đâu

 

 Những viên gạch ra lò, những chiếc bình gốm sứ 

xinh xinh thật đáng yêu

 Ai hiểu thấu nỗi đau của đất khi qua lửa

 Vô số những  viên gạch rộp phồng…

                                      Những chiếc bình cong vênh nứt vỡ

 Có thể… rồi anh cũng rộp phồng nứt vỡ cong vênh

 Khi anh cố tình đánh thức than hồng

 Lửa đã cháy lên rồi  kệ anh đấy!

 Mà tro tàn  chưa kịp tái sinh em.

Lên đầu trang

Tiêu đề

Hiện tại không có bình luận nào.

Viết bình luận của bạn


Thư giãn  

Câu đối trúng tâm tư

VanVN.Net - Nhà văn Xuân Thiều ăn mừng tân gia. Sau bao nhiêu năm ăn ở chật chội trong khu tập thể, bây giờ khi tuổi đã cao nhà văn mới có được một ngôi nhà riêng. Nhà ba tầng. Đẹp ...

Nhà văn đọc sách  

Đất bỏng – bộ tiểu thuyết sử thi về vùng mỏ Cẩm Phả

VanVN.Net - "Đất bỏng" thực sự là một cuốn tiểu thuyết mang tính sử thi hấp dẫn người đọc. Cái bỏng rát của vùng đất đó không chỉ dừng lại ở sự bỏng rát của thời tiết vùng mỏ vỗn dĩ ...

Tư liệu  

Hoài Thanh với văn chương và hành động

VanVN.Net - Trong lịch sử văn học nước nhà chưa từng thấy một ai ngoài Hoài Thanh cùng một lúc phát hiện hơn 40 gương mặt thi ca và liền đó định hình họ trên thi đàn. Hơn 40 gương mặt ...