Ở Nghĩa trang Liệt sỹ
Các anh đi không ngày trở lại
Vẫn sóng hàng chờ lệnh hành quân...
Sau chiến tranh
Có thằng sống mà như đã chết
Có thằng sau phút hào quang lại bươn bả đời thường
Ngày nhập ngũ thành ngày gặp mặt
Nâng chén rượu có thằng bật khóc
Một ngày vui vắng mấy người rồi
Có thằng ở xa, lăn lóc với rừng đồi
Có kẻ không còn là đồng đội
Có đứa trẻ sinh ra người chẳng ra người...
Chúng tao, những thằng gặp may
Những thằng sống để được nhìn thật mặt
Những đôi tay chai sạn hao gầy
Những nếp nhà gom góp buồn vui.
Tôi trở lại Nghĩa trang với một nén hương trầm
Xin thơm khắp linh hồn đồng đội
Phút bình yên giữa bạt ngàn tang trắng
Các anh là NỐT LẶNG cuộc đời tôi!
Câu hát chiều nay
Sau cuộc vui chúng tao đi hát
Đồng đội giờ đây còn lại mấy người
Tao hát để chúng mày an giấc
Lặng lẽ hoá thành câu hát chiều nay
Nào hát lên bài hát Trường Sơn
Nào hát lên một thời hào hùng
Giọng thấp, giọng cao...ngang phè cũng được
Tao hát để trở về cánh rừng bỏ lại thời tuổi trẻ
Tao hát hay gió gào
Chúng mày ùa về chẳng kịp nhận ra
Không phải chúng tao quên
Nhưng không phải lúc nào cũng nhớ
Sau cuộc chiến lại bước vào cuộc chiến
Không đạn bom mà dữ dội hơn nhiều
Năm tháng đổi thay người cũng lạ xa
Đâu dễ sẻ chia đắng cay hoạn nạn
Sau cái bắt tay lạnh lùng vô cảm
Chuyện năm xưa nào có ích gì
Bài hát đong đầy giông gió chia ly
Sau bài hát chúng tao lại tan đi
Thằng lên xe thằng trở về quán nước
Những chúng tao sau mỗi lần chạm cốc
Sau mỗi lần ngân nga giai điệu Tổ quốc
Vẫn nguyên lành câu hát chiều nay.
Dấu Vân Tay
Mẹ ban cho tiếng khóc
Tôi lớn lên cùng tiếng khóc ấy
Ai đã đọc kiếp tôi qua dấu vân tay
Năm tôi mười tám tuổi.
Mười tám tuổi tôi là trai thời loạn
Khẩu súng in hình vân tay
Cây rừng in hình vân tay
Vân tay in lên mắt môi đồng đội
Và nụ cười ngày 30 tháng tư
Rất nhiều dấu vân tay
Tôi trở về vẹn nguyên, đồng đội tôi nằm lại
Chiếc ba lô anh trao có dấu vân tay của mẹ của tôi
Tấm ảnh hoen màu mẹ treo dưới bàn thờ Tổ quốc
Mẹ trở thành anh hùng
Chúng con có làm dịu nỗi đau những ngày bão giông?
Xứ sở này nhằng nhịt vết thương
Miền quê nào cũng Nghĩa trang liệt sỹ
Sông suối, con đường...mang bao dấu vân tay
Đồng đội trở về thành kỹ sư, bác sỹ...
Có thằng hằn dấu vân tay bóng nhẫy cuốc cầy
Tôi trọn đời binh nghiệp
Vân tay in lên trang giáo án
In lên câu thơ dập xoá mỗi ngày
Tôi không thể viết khác
Ngoài những dấu vân tay.
Người đời đọc kiếp tôi qua dấu vân tay
Vân tay có hình sông dáng núi
Có những ngôi sao, có đường tâm đạo
Có những Trái ngang - Thuỷ chung – Nhân hậu
Tôi chỉ đủ sức tin vào đôi tay mình
Và bước chân chân chẳng bao giờ chán nản
Đời như vở kịch dài
Vân tay lại hằn lên mỗi ban mai.
Ở Nghĩa trang Liệt sỹ
Các anh đi không ngày trở lại
Vẫn sóng hàng chờ lệnh hành quân...
Sau chiến tranh
Có thằng sống mà như đã chết
Có thằng sau phút hào quang lại bươn bả đời thường
Ngày nhập ngũ thành ngày gặp mặt
Nâng chén rượu có thằng bật khóc
Một ngày vui vắng mấy người rồi
Có thằng ở xa, lăn lóc với rừng đồi
Có kẻ không còn là đồng đội
Có đứa trẻ sinh ra người chẳng ra người...
Chúng tao, những thằng gặp may
Những thằng sống để được nhìn thật mặt
Những đôi tay chai sạn hao gầy
Những nếp nhà gom góp buồn vui.
Tôi trở lại Nghĩa trang với một nén hương trầm
Xin thơm khắp linh hồn đồng đội
Phút bình yên giữa bạt ngàn tang trắng
Các anh là NỐT LẶNG cuộc đời tôi!
Câu hát chiều nay
Sau cuộc vui chúng tao đi hát
Đồng đội giờ đây còn lại mấy người
Tao hát để chúng mày an giấc
Lặng lẽ hoá thành câu hát chiều nay
Nào hát lên bài hát Trường Sơn
Nào hát lên một thời hào hùng
Giọng thấp, giọng cao...ngang phè cũng được
Tao hát để trở về cánh rừng bỏ lại thời tuổi trẻ
Tao hát hay gió gào
Chúng mày ùa về chẳng kịp nhận ra
Không phải chúng tao quên
Nhưng không phải lúc nào cũng nhớ
Sau cuộc chiến lại bước vào cuộc chiến
Không đạn bom mà dữ dội hơn nhiều
Năm tháng đổi thay người cũng lạ xa
Đâu dễ sẻ chia đắng cay hoạn nạn
Sau cái bắt tay lạnh lùng vô cảm
Chuyện năm xưa nào có ích gì
Bài hát đong đầy giông gió chia ly
Sau bài hát chúng tao lại tan đi
Thằng lên xe thằng trở về quán nước
Những chúng tao sau mỗi lần chạm cốc
Sau mỗi lần ngân nga giai điệu Tổ quốc
Vẫn nguyên lành câu hát chiều nay.
Dấu Vân Tay
Mẹ ban cho tiếng khóc
Tôi lớn lên cùng tiếng khóc ấy
Ai đã đọc kiếp tôi qua dấu vân tay
Năm tôi mười tám tuổi.
Mười tám tuổi tôi là trai thời loạn
Khẩu súng in hình vân tay
Cây rừng in hình vân tay
Vân tay in lên mắt môi đồng đội
Và nụ cười ngày 30 tháng tư
Rất nhiều dấu vân tay
Tôi trở về vẹn nguyên, đồng đội tôi nằm lại
Chiếc ba lô anh trao có dấu vân tay của mẹ của tôi
Tấm ảnh hoen màu mẹ treo dưới bàn thờ Tổ quốc
Mẹ trở thành anh hùng
Chúng con có làm dịu nỗi đau những ngày bão giông?
Xứ sở này nhằng nhịt vết thương
Miền quê nào cũng Nghĩa trang liệt sỹ
Sông suối, con đường...mang bao dấu vân tay
Đồng đội trở về thành kỹ sư, bác sỹ...
Có thằng hằn dấu vân tay bóng nhẫy cuốc cầy
Tôi trọn đời binh nghiệp
Vân tay in lên trang giáo án
In lên câu thơ dập xoá mỗi ngày
Tôi không thể viết khác
Ngoài những dấu vân tay.
Người đời đọc kiếp tôi qua dấu vân tay
Vân tay có hình sông dáng núi
Có những ngôi sao, có đường tâm đạo
Có những Trái ngang - Thuỷ chung – Nhân hậu
Tôi chỉ đủ sức tin vào đôi tay mình
Và bước chân chân chẳng bao giờ chán nản
Đời như vở kịch dài
Vân tay lại hằn lên mỗi ban mai.
VanVN.Net – Như tin đã đưa, ngày 20/10/2011, Chánh văn phòng Hội Nhà văn Việt Nam – nhà thơ Đỗ Hàn, được sự ủy quyền của nhà văn Nguyễn Trí Huân – Phó chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, đã ...
VanVN.Net – Như tin VanVN.Net đã đưa, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang vừa ký Quyết định truy tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân cho liệt sĩ Nguyễn Hoàng Ca (tức nhà văn Nguyễn Thi, Nguyễn ...
VanVN.Net - Nhà văn Xuân Thiều ăn mừng tân gia. Sau bao nhiêu năm ăn ở chật chội trong khu tập thể, bây giờ khi tuổi đã cao nhà văn mới có được một ngôi nhà riêng. Nhà ba tầng. Đẹp ...
VanVN.Net - "Đất bỏng" thực sự là một cuốn tiểu thuyết mang tính sử thi hấp dẫn người đọc. Cái bỏng rát của vùng đất đó không chỉ dừng lại ở sự bỏng rát của thời tiết vùng mỏ vỗn dĩ ...
VanVN.Net – Sáng nay, 06/12/2011, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam (số 9 Nguyễn Đình Chiểu – Hai Bà Trưng – Hà Nội), cuộc tọa đàm văn học tiểu thuyết Quyên của nhà văn Nguyễn Văn Thọ được tổ ...
VanVN.Net - Trong lịch sử văn học nước nhà chưa từng thấy một ai ngoài Hoài Thanh cùng một lúc phát hiện hơn 40 gương mặt thi ca và liền đó định hình họ trên thi đàn. Hơn 40 gương mặt ...
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn