VanVN.Net - Có thể còn chưa chặt về cấu tứ nhưng Trước biển làm cảm động lòng người, nó ám ảnh người đọc vì ngay cả khi đã chết, linh hồn người lính biển vẫn còn vật lộn cùng bão giông: “Nguyện cầu cho linh hồn các anh đang vật lộn cùng bão tố/ Gửi tới vạn chài lũ quét chung ngày giỗ/ Cầu siêu linh hồn còn trong biển chơi vơi.” Triều Vân chín hơn ở lục bát “Sân đình trúc trổ hoa rồi/ Cột đình ai tựa một thời mà nghiêng.” Nhịp tâm can cùng những trải nghiệm chân quê giúp anh tung tẩy giãi bày và hoạt.
TRƯỚC BIỂN
Chúng tôi thả nén nhang xuống biển Đông
Nguyện cầu cho linh hồn các anh đang vật lộn cùng bão tố
Gửi tới vạn chài lũ quét chung ngày giỗ
Cầu siêu linh hồn còn trong biển chơi vơi.
Chúng tôi hướng về phía mặt trời lên
Các anh thấu hiểu cho nỗi lòng người ở lại
Có người mẹ đợi con chết không nhắm mắt
Có người vợ chờ chồng nước mắt nghẹn vào trong
Các anh cùng biển theo đất nước Hưng Vong
Quắt quay Đại dương giông bão
Ngày đêm chênh chao biển đảo
Hiến thân gìn giữ chủ quyền
Các em đến trường cùng lịch sử lớn lên
Trang sách đậm in dáng hình người giữ đảo
Cánh hải âu vượt ngàn giông bão
Khúc hát ru chao sóng vớt nắng chiều
Giàn khoan mở bình minh
Thuyền đánh cá đèn giăng đảo chìm đảo nổi
Ngước màn đêm chùm sao vời vợi
Có các anh trên dải Thiên Hà.
Rồi một ngày các anh về với quê nhà
Thăm thẳm sắc trời xanh ngút ngát
Lời của biển ngân trong gió hát
Mẹ ru các anh lời nước non... ngàn sau!
9/2011
NỬA CÂU LỤC BÁT
Bến xưa ủ nhớ tháng ngày
Trong câu lục bát khuyết gầy phương tôi
Sân đình trúc trổ hoa rồi
Cột đình ai tựa một thời mà nghiêng.
Tiếng ru lay thức nỗi niềm
Cho tôi ru với cái miền không em
Nửa câu lục bát bỏ quên
Nửa đời lỡ nhịp tình duyên chúng mình.
Lục bát là lục bát tình
Trúc xinh chia nhánh sân đình mọc rêu
Có ai còn bắc cầu kiều
Vịn câu lục bát tôi liều bước qua.
Buồm cong một đốm chiều tà
Sẻ câu lục bát em và tôi mang.
VỌNG PHU VỜI VỢI
Trái tim dẫu đã ngưng rồi
Mắt vẫn mở, mẹ trông trời đợi con
Một đời mòn mỏi héo hon
Cha đi chinh chiến con còn ấu thơ
Sắn khoai trộn lẫn nỗi chờ
Vọng phu vời vợi bóng mờ sông quê
Người đi đi mãi không về
Giọt buồn nay ướt câu thề ngày xưa
Ngậm ngùi mẹ lại tiễn đưa
Con đi đánh giặc giữa trưa nắng nồng
Tiếng bà ru cháu chiều đông
À ơi loang cả dòng sông gió buồn
Nghẹn yêu nhen lửa chờ chồng
Trời xanh gửi những ước mong xa vời
Cỏ non xanh lạnh hơi người
Vọng phu in dấu một thời chiến tranh.
EM ƠI
Em ơi nơi ấy có vui
Rêu xanh đầy ngõ mình tôi gánh buồn
Cớ gì trời đổ mưa tuôn
Rắc bong bóng hạt dầy hơn mọi ngày
Với tay kéo mảnh chăn gầy
Quờ tay chạm phải bàn tay của mình
Trời xanh chẻ lạt tơ tình
Buộc nhung nhớ để một mình tôi mang
Buồn se đỏ mặt lá bàng
Cuối thu gom nhặt sắc vàng xô nghiêng
Bao giờ cho hết ưu phiền
Bao giờ hai nửa gặp miền trăng sao
Đêm nay chẳng biết đêm nao
Tôi thành trái chín rụng vào gốc em.
GẦN XA
Quên gần chợt nhớ ngày xa
Đôi khi giấu mẹ để mà gặp em
Ghé đầu chung mảnh lá sen
Cỏ gà nhặt được chia em phần nhiều
Gió đồng gấp mép mây chiều
Lúa lay lay lúa cánh diều chơi vơi
Ngày cứ chạy tháng cứ trôi
Nào hay phận mỏng duyên trời chẳng se
Cuốc kêu da diết hàng tre
Bờ sông chao chát nắng hè phôi pha
Tấc giang đã bậc ông bà
Bâng khuâng lọn gió đồng xa ngược về.
LỜI TỰ TÌNH CỦA BIỂN
Thuở tượng hình Lạc Long Quân mở cõi
Nghe biển tự tình trong mặn chát chia ly
Hoang sơ rong rêu vạn chài dần lớn
Bám biển mà đi cánh én nối mùa
Giông bão quét đảo gần đảo xa
Hoang vu xác xơ nắng gió
An Tiêm dâng lên dưa đỏ
Chắt chiu từ biển mặn mòi
Sóng ngàn năm ru biển ru người
Vời vợi mảnh trăng cô đơn hút hắt
Cánh buồm rong tìm luồng tìm lạch
Mang bình yên gửi biển sinh tồn
Những chàng trai cùng biển lớn lên
Mồ hôi mặn hơn nước biển
Bãi cát lắng lòng chờ thuyền về bến
Sóng vỗ âm trầm tình khúc lãng du
Biển hiền lành như những nhánh san hô
Cô gái dạy thì nói lời yêu vụng dại
Biết thủy chung biển rừng mãi mãi
Biết cuồng phong gìn giữ nước non này
VanVN.Net - Có thể còn chưa chặt về cấu tứ nhưng Trước biển làm cảm động lòng người, nó ám ảnh người đọc vì ngay cả khi đã chết, linh hồn người lính biển vẫn còn vật lộn cùng bão giông: “Nguyện cầu cho linh hồn các anh đang vật lộn cùng bão tố/ Gửi tới vạn chài lũ quét chung ngày giỗ/ Cầu siêu linh hồn còn trong biển chơi vơi.” Triều Vân chín hơn ở lục bát “Sân đình trúc trổ hoa rồi/ Cột đình ai tựa một thời mà nghiêng.” Nhịp tâm can cùng những trải nghiệm chân quê giúp anh tung tẩy giãi bày và hoạt.
TRƯỚC BIỂN
Chúng tôi thả nén nhang xuống biển Đông
Nguyện cầu cho linh hồn các anh đang vật lộn cùng bão tố
Gửi tới vạn chài lũ quét chung ngày giỗ
Cầu siêu linh hồn còn trong biển chơi vơi.
Chúng tôi hướng về phía mặt trời lên
Các anh thấu hiểu cho nỗi lòng người ở lại
Có người mẹ đợi con chết không nhắm mắt
Có người vợ chờ chồng nước mắt nghẹn vào trong
Các anh cùng biển theo đất nước Hưng Vong
Quắt quay Đại dương giông bão
Ngày đêm chênh chao biển đảo
Hiến thân gìn giữ chủ quyền
Các em đến trường cùng lịch sử lớn lên
Trang sách đậm in dáng hình người giữ đảo
Cánh hải âu vượt ngàn giông bão
Khúc hát ru chao sóng vớt nắng chiều
Giàn khoan mở bình minh
Thuyền đánh cá đèn giăng đảo chìm đảo nổi
Ngước màn đêm chùm sao vời vợi
Có các anh trên dải Thiên Hà.
Rồi một ngày các anh về với quê nhà
Thăm thẳm sắc trời xanh ngút ngát
Lời của biển ngân trong gió hát
Mẹ ru các anh lời nước non... ngàn sau!
9/2011
NỬA CÂU LỤC BÁT
Bến xưa ủ nhớ tháng ngày
Trong câu lục bát khuyết gầy phương tôi
Sân đình trúc trổ hoa rồi
Cột đình ai tựa một thời mà nghiêng.
Tiếng ru lay thức nỗi niềm
Cho tôi ru với cái miền không em
Nửa câu lục bát bỏ quên
Nửa đời lỡ nhịp tình duyên chúng mình.
Lục bát là lục bát tình
Trúc xinh chia nhánh sân đình mọc rêu
Có ai còn bắc cầu kiều
Vịn câu lục bát tôi liều bước qua.
Buồm cong một đốm chiều tà
Sẻ câu lục bát em và tôi mang.
VỌNG PHU VỜI VỢI
Trái tim dẫu đã ngưng rồi
Mắt vẫn mở, mẹ trông trời đợi con
Một đời mòn mỏi héo hon
Cha đi chinh chiến con còn ấu thơ
Sắn khoai trộn lẫn nỗi chờ
Vọng phu vời vợi bóng mờ sông quê
Người đi đi mãi không về
Giọt buồn nay ướt câu thề ngày xưa
Ngậm ngùi mẹ lại tiễn đưa
Con đi đánh giặc giữa trưa nắng nồng
Tiếng bà ru cháu chiều đông
À ơi loang cả dòng sông gió buồn
Nghẹn yêu nhen lửa chờ chồng
Trời xanh gửi những ước mong xa vời
Cỏ non xanh lạnh hơi người
Vọng phu in dấu một thời chiến tranh.
EM ƠI
Em ơi nơi ấy có vui
Rêu xanh đầy ngõ mình tôi gánh buồn
Cớ gì trời đổ mưa tuôn
Rắc bong bóng hạt dầy hơn mọi ngày
Với tay kéo mảnh chăn gầy
Quờ tay chạm phải bàn tay của mình
Trời xanh chẻ lạt tơ tình
Buộc nhung nhớ để một mình tôi mang
Buồn se đỏ mặt lá bàng
Cuối thu gom nhặt sắc vàng xô nghiêng
Bao giờ cho hết ưu phiền
Bao giờ hai nửa gặp miền trăng sao
Đêm nay chẳng biết đêm nao
Tôi thành trái chín rụng vào gốc em.
GẦN XA
Quên gần chợt nhớ ngày xa
Đôi khi giấu mẹ để mà gặp em
Ghé đầu chung mảnh lá sen
Cỏ gà nhặt được chia em phần nhiều
Gió đồng gấp mép mây chiều
Lúa lay lay lúa cánh diều chơi vơi
Ngày cứ chạy tháng cứ trôi
Nào hay phận mỏng duyên trời chẳng se
Cuốc kêu da diết hàng tre
Bờ sông chao chát nắng hè phôi pha
Tấc giang đã bậc ông bà
Bâng khuâng lọn gió đồng xa ngược về.
LỜI TỰ TÌNH CỦA BIỂN
Thuở tượng hình Lạc Long Quân mở cõi
Nghe biển tự tình trong mặn chát chia ly
Hoang sơ rong rêu vạn chài dần lớn
Bám biển mà đi cánh én nối mùa
Giông bão quét đảo gần đảo xa
Hoang vu xác xơ nắng gió
An Tiêm dâng lên dưa đỏ
Chắt chiu từ biển mặn mòi
Sóng ngàn năm ru biển ru người
Vời vợi mảnh trăng cô đơn hút hắt
Cánh buồm rong tìm luồng tìm lạch
Mang bình yên gửi biển sinh tồn
Những chàng trai cùng biển lớn lên
Mồ hôi mặn hơn nước biển
Bãi cát lắng lòng chờ thuyền về bến
Sóng vỗ âm trầm tình khúc lãng du
Biển hiền lành như những nhánh san hô
Cô gái dạy thì nói lời yêu vụng dại
Biết thủy chung biển rừng mãi mãi
Biết cuồng phong gìn giữ nước non này
VanVN.Net - Tối ngày 8-10-2011 trong khuôn khổ Hội thảo thơ Việt Nam hiện đại nhìn từ miền Trung, các nhà thơ, nhà văn, nhà lý luận phê bình văn học về dự hội thảo đã có cuộc gặp gỡ và ...
VanVN.Net - Ðồng chí Lê Ðức Thọ, nhà lãnh đạo tiền bối của Ðảng, "một trong những học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, đã có nhiều cống hiến cho sự nghiệp cách mạng", đặc biệt ...
VanVn.Net - Chàng hẹn nàng đến, thần sắc của chàng tỏ ra nghiêm trang, chàng nói: “Anh có việc quan trọng muốn nói với em!” Nàng rất hiểu chàng, nhìn thấy vẻ mặt chàng nghiêm túc, nàng bỗng bật cười, nàng ...
VanVn.Net - Bắt đầu hành trình một ngày mới, vạn vật phải chịu đựng những cơn đau thoát xác để đón nhận/khai mở những nguồn ánh sáng mới. Con đường ấy là con đường chung mà tất thảy vạn vật phải ...
VanVn.Net - Chiều nay, 12/10/2011, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam đã diễn ra buổi bầu chọn 7 kỳ quan thiên nhiên mới, trong đó có Vịnh Hạ Long (Việt Nam). Chương trình bầu chọn này có sự phối ...
VanVN.Net - Nửa đầu thế kỷ XIX là sự bắt đầu vương triều Nguyễn với cuộc lên ngôi của Gia Long vào 1802. Tôi muốn gọi đó là một thời “khó sống” khi viết về Nguyễn Công Trứ và Cao Bá
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn