VanVn.Net - Sinh thời, nhà thơ Đỗ Quý Bông viết khá nhiều về những miền quê, nhất là những chiêm nghiệm về cuộc đời và tác phẩm của các tác giả cổ điển. Phải có một sự cảm thông đến tận độ, một sự xúc cảm dồi dào, và nhất là bắt gặp được những nét riêng “đồng thanh đồng khí” thì mới mong có được những câu thơ có khả năng neo vào trí nhớ bạn đọc bền lâu đến vậy… Nhân ngày tiễn ông về cõi vĩnh hằng, VanVn.Net trân trọng đăng tải chùm thơ lục bát Đỗ Quý Bông, xin được coi như một nén tâm hương cầu mong linh hồn ông sớm siêu thoát.
Lọt lòng
Chắc là tôi cũng như ai
Chào đời tiếng khóc ban mai phận người
Lớn lên, chín bỏ làm mười
Con sông có khúc nụ cười có duyên
Nhớ thương có bến có thuyền
Có vàng có đá lời nguyền trao nhau
Ở ăn có trước có sau
Miếng trầu cánh phượng buồng cau trứng gà
Lọt lòng trời hạt mưa sa....
Cúng cơm cho mẹ
"Ba hồn chín vía mẹ ơi!
Về ăn cơm với con cháu, mẹ có nghe được lời con không?
Nhà mình đây - đất tổ tông
Cơm canh đây - ngọc của đồng mẹ chăm..."
Mẹ nghe được lời con chăng?
Mẹ ơi! Tám mươi bẩy năm - một Đời
Trải bao vật đổi sao dời
Không chê không trách đất trời lở lay
Vậy mà nhắm mắt xuôi tay
Mẹ chỉ có được trăm ngày cúng cơm!
Xé lòng con cháu thảo thơm
Nuốt đau cắn cỏ, cắn rơm lạy trời
Không giữ được mẹ ở đời
Mẹ đi, con hóa ra người trắng tay!
Mẹ ơi!... Sẵn khói hương bay
Con khấn xin thế gian này rộng thêm...
Đêm quê
Êm êm lưng chiếu sơ sài
giường quê nâng giấc rộng dài gần xa
mấp mô đêm mấy tiếng gà
gối đầu canh một canh ba gọi mình
cây vườn cổ thụ lặng thinh
ánh trăng tần tảo soi hình lá rơi
màn đen khép ở thung đồi
mờ xa bóng cọ đứng ngồi xòe ô...
Lại gà lắc tiếng giòn khô
rót vào lưng chiếu tựa hồ... trống rung.
Muống bè
Muống bè vươn sải mặt ao
Lung liêng thuyền thúng bơi vào tuổi thơ
Tóc ta bạc tự bao giờ
Mà tay hái ngọn ngẩn ngơ bóng mình
Gây bè tay mẹ cha sinh
Ao nhà mưa, hạn đinh ninh với đời
Muống bè cũ đến không lời
Dầm tương dầm cả một trời nổi nênh.
Thơ
Cái vầng trăng khuyết trăng tròn
Em mang đi mất lại còn trong anh
Cái mùa hoa bưởi hoa chanh
Vườn anh không có vẫn dành phần em
Cái màu mực quánh mây đen
Nét mờ nét tỏ ngấm men đêm dài
Cái hôm trăng hóa quan tài
Tặng anh, thì chợt tiếng ai bảo: Đừng!
VanVn.Net - Sinh thời, nhà thơ Đỗ Quý Bông viết khá nhiều về những miền quê, nhất là những chiêm nghiệm về cuộc đời và tác phẩm của các tác giả cổ điển. Phải có một sự cảm thông đến tận độ, một sự xúc cảm dồi dào, và nhất là bắt gặp được những nét riêng “đồng thanh đồng khí” thì mới mong có được những câu thơ có khả năng neo vào trí nhớ bạn đọc bền lâu đến vậy… Nhân ngày tiễn ông về cõi vĩnh hằng, VanVn.Net trân trọng đăng tải chùm thơ lục bát Đỗ Quý Bông, xin được coi như một nén tâm hương cầu mong linh hồn ông sớm siêu thoát.
Lọt lòng
Chắc là tôi cũng như ai
Chào đời tiếng khóc ban mai phận người
Lớn lên, chín bỏ làm mười
Con sông có khúc nụ cười có duyên
Nhớ thương có bến có thuyền
Có vàng có đá lời nguyền trao nhau
Ở ăn có trước có sau
Miếng trầu cánh phượng buồng cau trứng gà
Lọt lòng trời hạt mưa sa....
Cúng cơm cho mẹ
"Ba hồn chín vía mẹ ơi!
Về ăn cơm với con cháu, mẹ có nghe được lời con không?
Nhà mình đây - đất tổ tông
Cơm canh đây - ngọc của đồng mẹ chăm..."
Mẹ nghe được lời con chăng?
Mẹ ơi! Tám mươi bẩy năm - một Đời
Trải bao vật đổi sao dời
Không chê không trách đất trời lở lay
Vậy mà nhắm mắt xuôi tay
Mẹ chỉ có được trăm ngày cúng cơm!
Xé lòng con cháu thảo thơm
Nuốt đau cắn cỏ, cắn rơm lạy trời
Không giữ được mẹ ở đời
Mẹ đi, con hóa ra người trắng tay!
Mẹ ơi!... Sẵn khói hương bay
Con khấn xin thế gian này rộng thêm...
Đêm quê
Êm êm lưng chiếu sơ sài
giường quê nâng giấc rộng dài gần xa
mấp mô đêm mấy tiếng gà
gối đầu canh một canh ba gọi mình
cây vườn cổ thụ lặng thinh
ánh trăng tần tảo soi hình lá rơi
màn đen khép ở thung đồi
mờ xa bóng cọ đứng ngồi xòe ô...
Lại gà lắc tiếng giòn khô
rót vào lưng chiếu tựa hồ... trống rung.
Muống bè
Muống bè vươn sải mặt ao
Lung liêng thuyền thúng bơi vào tuổi thơ
Tóc ta bạc tự bao giờ
Mà tay hái ngọn ngẩn ngơ bóng mình
Gây bè tay mẹ cha sinh
Ao nhà mưa, hạn đinh ninh với đời
Muống bè cũ đến không lời
Dầm tương dầm cả một trời nổi nênh.
Thơ
Cái vầng trăng khuyết trăng tròn
Em mang đi mất lại còn trong anh
Cái mùa hoa bưởi hoa chanh
Vườn anh không có vẫn dành phần em
Cái màu mực quánh mây đen
Nét mờ nét tỏ ngấm men đêm dài
Cái hôm trăng hóa quan tài
Tặng anh, thì chợt tiếng ai bảo: Đừng!
VanVN.Net – Như tin đã đưa, ngày 20/10/2011, Chánh văn phòng Hội Nhà văn Việt Nam – nhà thơ Đỗ Hàn, được sự ủy quyền của nhà văn Nguyễn Trí Huân – Phó chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, đã ...
VanVN.Net – Như tin VanVN.Net đã đưa, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang vừa ký Quyết định truy tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân cho liệt sĩ Nguyễn Hoàng Ca (tức nhà văn Nguyễn Thi, Nguyễn ...
VanVN.Net - Nhà văn Xuân Thiều ăn mừng tân gia. Sau bao nhiêu năm ăn ở chật chội trong khu tập thể, bây giờ khi tuổi đã cao nhà văn mới có được một ngôi nhà riêng. Nhà ba tầng. Đẹp ...
VanVN.Net - "Đất bỏng" thực sự là một cuốn tiểu thuyết mang tính sử thi hấp dẫn người đọc. Cái bỏng rát của vùng đất đó không chỉ dừng lại ở sự bỏng rát của thời tiết vùng mỏ vỗn dĩ ...
VanVN.Net – Sáng nay, 06/12/2011, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam (số 9 Nguyễn Đình Chiểu – Hai Bà Trưng – Hà Nội), cuộc tọa đàm văn học tiểu thuyết Quyên của nhà văn Nguyễn Văn Thọ được tổ ...
VanVN.Net - Trong lịch sử văn học nước nhà chưa từng thấy một ai ngoài Hoài Thanh cùng một lúc phát hiện hơn 40 gương mặt thi ca và liền đó định hình họ trên thi đàn. Hơn 40 gương mặt ...
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn