ĐƯỜNG
Tặng các chiến sĩ Đại đội TNXP 310
Ơi con đường son
mày từ đâu đến
thần tiên biến hiện
chập chờn trong non?
Ơi con đường nhỏ
sắc vàng nắng xao
rung rinh bướm lượn
rừng cây vẫy chào.
Đây: vực hun h út
Đấy: vút đèo cao
Kia: rợn gáy - dốc
hề chi gian lao!
Có vạn bàn tay
tháng ngày nung nấu
mồ hôi trộn máu
đắp lên đường này.
Miền Nam chảy máu
ruột đứt quặn đau
băng băng đường vào
kịp giờ chiến đấu.
Bom dội nát thân
lại căng sức xuân
hồng hào mạch sống
nở dòn chiến công.
Màn đêm sập xuống
xe vào xe ra
muôn trùng muôn ngả
đêm rồi lại đêm.
Dục bánh xe quay
suốt đêm không nghỉ
đường là chiến sĩ
mải miết hành quân.
Ôi! xanh giấc mơ
đường từ đâu đến
thần tiên hiển hiện
chập chờn trang thơ
Bờ sông Hiếu 12-1966
NỤ CƯỜI
Mùa xuân rền bom đạn
Sinh con giữa chiến trường
Con là mầm là nụ
Trong lòng cha rưng rưng
Con vừa mới nửa tuổi
Tóc cha đã điểm sương
Trường Sơn mẹ nằm lại
Bốn mùa sương trắng vương
Để ngăn cha khỏi khóc
Con nở một nụ cười !
Đồng Thành, 1972
TRĂNG
Em trốn vào trăng
Mở trăng ta tìm
Gửi HL yêu dấu
Trăng ơi trăng
giữa lòng ta em chiếu
Hai mươi sáu năm rồi anh mới thấy mặt em !
(Hai mươi sáu năm tim ta cháy bỏng
không đêm nào không khát một vầng trăng
Thuở nước cắt chia trăng cùng chung cảnh ngộ
Anh lén hôn thầm em sau cửa khoá cuộc đời)
Trăng đi rồi
anh nhìn theo xa xôi…
Nỗi nhớ nghiêng đêm sâu hút bốn bề
Lòng rộng mở lắng nhịp đời trăn trở
Hạnh phúc loài thai đêm vàng chớn chở
Rộn hồi âm sự sống bộn bề.
Anh thấy mùa màng thịnh vương bởi phù sa
Năm tháng chín dần trong đôi mắt thiết tha
Son sẻ quá mùa xuân cười lên tiếng hát
Như kẻ khát vục lòng trong suối mát
Đất cựa mình hạt giống xôn xao.
Đêm nay như những đêm nao
Lòng anh như thể ngày nào gặp em
Đêm nay
đêm thần thoại
còi báo yên vừa dứt
Trăng trầm tư cùng trời với đất
Gợi trong ta một ảnh hình xa khuất
Cứ bồn chồn như một nỗi chờ trông
Đêm rất tĩnh bởi có ngày rất động
Trăng dịu dàng thơ thẩn tìm ai
Em mặc áo trăng đi cùng anh
dưới hàng dương xanh lộng gió lành
Anh nắm tay em im lặng
bồi hồi nghe tình ta lên hương !
Em đến với anh như ngọn đèn thắp lên mỗi tối
Em đi bên anh như ngôi sao không lạc lối
Như lương tâm luôn đi bên phải cuộc đời
Rộn rịp lòng anh ngày cưới
Tình yêu ta đốt lửa tâm hồn.
Đêm thẳm sâu lắng dòng đời náo nức
Một tiếng bom gầm vỡ nát không gian
Nhưng chẳng làm cau gương mặt em bình thản
Trong êm ả tột cùng của bát ngát cao xanh.
ĐƯỜNG
Tặng các chiến sĩ Đại đội TNXP 310
Ơi con đường son
mày từ đâu đến
thần tiên biến hiện
chập chờn trong non?
Ơi con đường nhỏ
sắc vàng nắng xao
rung rinh bướm lượn
rừng cây vẫy chào.
Đây: vực hun h út
Đấy: vút đèo cao
Kia: rợn gáy - dốc
hề chi gian lao!
Có vạn bàn tay
tháng ngày nung nấu
mồ hôi trộn máu
đắp lên đường này.
Miền Nam chảy máu
ruột đứt quặn đau
băng băng đường vào
kịp giờ chiến đấu.
Bom dội nát thân
lại căng sức xuân
hồng hào mạch sống
nở dòn chiến công.
Màn đêm sập xuống
xe vào xe ra
muôn trùng muôn ngả
đêm rồi lại đêm.
Dục bánh xe quay
suốt đêm không nghỉ
đường là chiến sĩ
mải miết hành quân.
Ôi! xanh giấc mơ
đường từ đâu đến
thần tiên hiển hiện
chập chờn trang thơ
Bờ sông Hiếu 12-1966
NỤ CƯỜI
Mùa xuân rền bom đạn
Sinh con giữa chiến trường
Con là mầm là nụ
Trong lòng cha rưng rưng
Con vừa mới nửa tuổi
Tóc cha đã điểm sương
Trường Sơn mẹ nằm lại
Bốn mùa sương trắng vương
Để ngăn cha khỏi khóc
Con nở một nụ cười !
Đồng Thành, 1972
TRĂNG
Em trốn vào trăng
Mở trăng ta tìm
Gửi HL yêu dấu
Trăng ơi trăng
giữa lòng ta em chiếu
Hai mươi sáu năm rồi anh mới thấy mặt em !
(Hai mươi sáu năm tim ta cháy bỏng
không đêm nào không khát một vầng trăng
Thuở nước cắt chia trăng cùng chung cảnh ngộ
Anh lén hôn thầm em sau cửa khoá cuộc đời)
Trăng đi rồi
anh nhìn theo xa xôi…
Nỗi nhớ nghiêng đêm sâu hút bốn bề
Lòng rộng mở lắng nhịp đời trăn trở
Hạnh phúc loài thai đêm vàng chớn chở
Rộn hồi âm sự sống bộn bề.
Anh thấy mùa màng thịnh vương bởi phù sa
Năm tháng chín dần trong đôi mắt thiết tha
Son sẻ quá mùa xuân cười lên tiếng hát
Như kẻ khát vục lòng trong suối mát
Đất cựa mình hạt giống xôn xao.
Đêm nay như những đêm nao
Lòng anh như thể ngày nào gặp em
Đêm nay
đêm thần thoại
còi báo yên vừa dứt
Trăng trầm tư cùng trời với đất
Gợi trong ta một ảnh hình xa khuất
Cứ bồn chồn như một nỗi chờ trông
Đêm rất tĩnh bởi có ngày rất động
Trăng dịu dàng thơ thẩn tìm ai
Em mặc áo trăng đi cùng anh
dưới hàng dương xanh lộng gió lành
Anh nắm tay em im lặng
bồi hồi nghe tình ta lên hương !
Em đến với anh như ngọn đèn thắp lên mỗi tối
Em đi bên anh như ngôi sao không lạc lối
Như lương tâm luôn đi bên phải cuộc đời
Rộn rịp lòng anh ngày cưới
Tình yêu ta đốt lửa tâm hồn.
Đêm thẳm sâu lắng dòng đời náo nức
Một tiếng bom gầm vỡ nát không gian
Nhưng chẳng làm cau gương mặt em bình thản
Trong êm ả tột cùng của bát ngát cao xanh.
VanVN.Net – Như tin đã đưa, ngày 20/10/2011, Chánh văn phòng Hội Nhà văn Việt Nam – nhà thơ Đỗ Hàn, được sự ủy quyền của nhà văn Nguyễn Trí Huân – Phó chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, đã ...
VanVN.Net – Như tin VanVN.Net đã đưa, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang vừa ký Quyết định truy tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân cho liệt sĩ Nguyễn Hoàng Ca (tức nhà văn Nguyễn Thi, Nguyễn ...
VanVN.Net - Nhà văn Xuân Thiều ăn mừng tân gia. Sau bao nhiêu năm ăn ở chật chội trong khu tập thể, bây giờ khi tuổi đã cao nhà văn mới có được một ngôi nhà riêng. Nhà ba tầng. Đẹp ...
VanVN.Net - "Đất bỏng" thực sự là một cuốn tiểu thuyết mang tính sử thi hấp dẫn người đọc. Cái bỏng rát của vùng đất đó không chỉ dừng lại ở sự bỏng rát của thời tiết vùng mỏ vỗn dĩ ...
VanVN.Net – Sáng nay, 06/12/2011, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam (số 9 Nguyễn Đình Chiểu – Hai Bà Trưng – Hà Nội), cuộc tọa đàm văn học tiểu thuyết Quyên của nhà văn Nguyễn Văn Thọ được tổ ...
VanVN.Net - Trong lịch sử văn học nước nhà chưa từng thấy một ai ngoài Hoài Thanh cùng một lúc phát hiện hơn 40 gương mặt thi ca và liền đó định hình họ trên thi đàn. Hơn 40 gương mặt ...
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn