ĐỖ TRỌNG KHƠI
Chút cảm
Đá núi nặng
hay hương thơm nặng?
ta cũng không biết nữa…
Từ giấy bóng hồn chữ đi ra
chúng bước qua bậu cửa
từ cõi lặng mênh mông chữ dẫn tình ta lưu lạc trở về
mà ta nào có hay gì!...
Về cội nguồn một danh từ
Gió có Tự do,
mỗi mùa gió thổi theo một hướng?
Nước có Tự do,
sao không thể không chảy về biển lớn?
Người thi sỹ có Tự do,
tinh thần anh ta luôn bị cầm tù bởi trang giấy trắng,
Trang giấy trắng – cõi tuyệt kỳ im lặng,
nơi Tự do nuôi bởi máu ngôn từ.
Khúc ca ban mai
I
Ban mai như một tấm lòng
thoáng không mà đếm mà đong đủ đầy
Xanh nưng nức những hàng cây
sớm dựng bờm nắng tựa bầy ngựa con
vàng rưng rức khắp nước non
những là sương khói cũng lon son vàng...
Sớm nay nắng đậu chân làng
còn ham ngấp ngó lối sang làng người
rồi đầy như đơm như cơi
ánh từ đất phất lên trời mê man
Sớm chưa kịp mở cổng làng
giọt sương ngọn cỏ đã loang nắng ngời
dịu êm như gọi như mời
một ngày một tháng một đời... tinh sương.
*
II.
Từ thửa ruộng này đến chân làng nọ
dìu dịu, mát trong xoe đôi mắt trẻ
nhìn làng khắp lượt, thèn thẹn nắng chào
vẻ cơ hồ nắng mới vỡ chiêm bao...
Đã rằng đời nảo đời nào
trăng còn có buổi trăng già
nắng thì khỏe khoắn như là gái trai
nắng non – nắng mới – nắng mai...
Vươn chùm rễ đêm bấm chặt về ban mai
kỷ niệm một đêm, ký ức hằng hà sa số đêm
nắng lung linh huyền diệu ùa ra
với đầy căng ánh chiếu các năm ánh sáng
Này là cái biển cái sông
cái làng cái bản cái đồng
này là chú Tễu anh Bờm
dung dăng ngàn thuở bỏ chung bây giờ
Này người ú ớ u ơ
này chim này bướm nhỡn nhờ nắng xinh
này là tre trúc sân đình
ban mai từ chốn hư linh cũng về.
*
III.
Rõ ràng là không thể nào khác được
có tiếng gà xua đuổi bóng đêm
tiếng côn trùng ăn ruỗng bóng đêm
tiếng kẽo kẹt quang thùng thúng mẹt
Ngày mở sáng, chả cần tiên cảm
điều tự nhiên thành sự hiển nhiên
sự trọng đại thành ra giản dị
thành ra ban mai đẹp quá dịu hiền
Làng thơ thới thung thăng thẳng thắn
theo gót mùa, trâu kéo người sang
cấy sớm xanh thì gặt chiều vàng
Nắng à, cái bống cái bang
có ăn cơm họ cơm hàng thì lên
nắng cười híp mắt trước hiên
lấy Mùa làm Họ, cưới Chiêm làm Hàng
Phút giây giờ ngày tháng năm
nu na nu nống đã rằng ngàn thu
ngày nay – ngày sau - ngày xưa
bao giờ ngày chả dậy từ... ban mai.
HUỲNH THÚY KIỀU
Em viết cho anh từ phía cuối chân trời
Một câu thơ dài chưa viết nổi gởi Trường Sa
Thì Tổ quốc yêu từ phía nào cho trọn vẹn?
Phong phanh gió
Hoàng Sa ơi ngước mắt lên bốn bề sóng biển
Khát thư đất liền như khát nụ môi thơm
Phù sa sông Tiền em gói thêm e ấp hương tràm
Con cá con tôm nơi mũi Cà Mau vẫn không biết
chiều nay biển động
Cây đước cây mắm xõa tán miệt mài lớn lên giữa
trập trùng sóng
Đêm Hòn Khoai
Lời tự tình em nhường cho Tổ quốc thương yêu
Vốc ngụm bùn sông Hậu
Mẹ bảo em gói thêm màu trắng hoa mắm rừng chiều
(Cánh sóng sẽ chuyển cho anh trăm ngàn nỗi nhớ)
Đã lâu không về chắc anh thắt thỏm nhớ hương cau…
Năm tháng đi qua
Mẹ cha đội thương nhớ bạc trắng mái đầu
Ngực giông tố
Biển buồn. Nước mắt đầm như sóng
Hoàng Sa, Trường Sa vẫn vỗ ầm ào nhịp đập tuổi
đôi mươi
Em viết cho anh từ phía cuối chân trời
Cửa Ông Trang, Bồ Đề cũng đang sục sôi uất nghẹn
Đất nước mình không thể để mất dù chỉ
một cen-ti-met biển
Bão dậy rồi
Em nhường anh cho Tổ quốc thương yêu!
Cà Mau, 26.6.2011
NGUYÊN QUÂN
Đêm ở đảo Nhơn Châu
Người đàn ông bó gối nhìn ra biển
thèm cơn gió nồm chở loài cá Thu trở về quẫy đuôi
đớp bóng
cái nóng hâm hấp chảy thành dòng
trên bờ lưng trần bám đầy muối mặn
đảo lô nhô đá tảng trọc đầu
như bầy giặc biển nhô lên từ sóng
đồng diễn sự bất động đêm đen
nguời đàn ông bó gối nhìn ra biển
cốc rượu trắng sủi tăm phẩn uất
đêm thèm cơn gió nồm
đêm đã dài hơn vệt đèn ám trắng
trên ngọn hải đăng
bầy cá chuồn đập cánh ngất ngưỡng bay
những chiếc ghe bầu hết thời khơi lộng
úp sấp trên cát theo một trật tự nhất định
đai lưng mọc đầy dây muống biển
chờ mục rã
đêm ở đảo ú ớ bốn bề đứng gió
gã đàn ông câu đêm vo tròn miếng mồi
chiếc phao phát sáng mắt mèo
ném mình xuống biển lặng
cơn gió nồm vẫn ở đâu xa tít…
PHẠM ĐƯƠNG
Lính đất Mũi
Từ độ cao mười mét
những chiếc dù bung ra
rồi bám vào đất mà thở
rồi bám vào biển xây nhà
ở đây không cần khẩu lệnh
vẫn hàng ngang hàng dọc thẳng đều
cứ thấy bùn là tiến
nhìn triều xuống mà theo
giăng mắc ngang chiều những sư đoàn binh đoàn
âm thầm cắm rễ
giăng mắc ngang trời nơi cửa sông
câu ca mở cõi
khoác trên vai những người lính nơi này
bộ quân phục phù sa
mang về từ châu thổ
phía trước mặt là bước chân mở đất
phía sau lưng là đôi tay giữ nước
trĩu nặng hai vai đất đai tổ quốc
những-người-lính-đước
TRÚC CHI
Phú Quốc
Dẫu biết giếng Tiên trong như lọc
ghềnh Dầu, bãi Sao cát trắng ngần
hôm em vừa đặt chân lên Phú Quốc
anh hoài nghi trời biển có xanh ko?
gió đỉnh Tà Lơn ru giấc em ngon
thay bàn tay anh từ xa với tới
sau trận bão lòng em bớt thổi
hòn Đồi Mồi yên tĩnh ánh san hô
thả câu em đừng đứng xa bờ
con cá hòn Móng Tay sóng lặng
nón em trắng cánh buồm trắng
em nàng tiên vũ điệu sau mưa
em long lanh biển sao khuya
mùa xuân đảo huyền thoại ngọc
nếu được làm hồn Phú Quốc
hương hồ tiêu
theo ngực áo
áo em về...
(Nguồn Văn Nghệ)
ĐỖ TRỌNG KHƠI
Chút cảm
Đá núi nặng
hay hương thơm nặng?
ta cũng không biết nữa…
Từ giấy bóng hồn chữ đi ra
chúng bước qua bậu cửa
từ cõi lặng mênh mông chữ dẫn tình ta lưu lạc trở về
mà ta nào có hay gì!...
Về cội nguồn một danh từ
Gió có Tự do,
mỗi mùa gió thổi theo một hướng?
Nước có Tự do,
sao không thể không chảy về biển lớn?
Người thi sỹ có Tự do,
tinh thần anh ta luôn bị cầm tù bởi trang giấy trắng,
Trang giấy trắng – cõi tuyệt kỳ im lặng,
nơi Tự do nuôi bởi máu ngôn từ.
Khúc ca ban mai
I
Ban mai như một tấm lòng
thoáng không mà đếm mà đong đủ đầy
Xanh nưng nức những hàng cây
sớm dựng bờm nắng tựa bầy ngựa con
vàng rưng rức khắp nước non
những là sương khói cũng lon son vàng...
Sớm nay nắng đậu chân làng
còn ham ngấp ngó lối sang làng người
rồi đầy như đơm như cơi
ánh từ đất phất lên trời mê man
Sớm chưa kịp mở cổng làng
giọt sương ngọn cỏ đã loang nắng ngời
dịu êm như gọi như mời
một ngày một tháng một đời... tinh sương.
*
II.
Từ thửa ruộng này đến chân làng nọ
dìu dịu, mát trong xoe đôi mắt trẻ
nhìn làng khắp lượt, thèn thẹn nắng chào
vẻ cơ hồ nắng mới vỡ chiêm bao...
Đã rằng đời nảo đời nào
trăng còn có buổi trăng già
nắng thì khỏe khoắn như là gái trai
nắng non – nắng mới – nắng mai...
Vươn chùm rễ đêm bấm chặt về ban mai
kỷ niệm một đêm, ký ức hằng hà sa số đêm
nắng lung linh huyền diệu ùa ra
với đầy căng ánh chiếu các năm ánh sáng
Này là cái biển cái sông
cái làng cái bản cái đồng
này là chú Tễu anh Bờm
dung dăng ngàn thuở bỏ chung bây giờ
Này người ú ớ u ơ
này chim này bướm nhỡn nhờ nắng xinh
này là tre trúc sân đình
ban mai từ chốn hư linh cũng về.
*
III.
Rõ ràng là không thể nào khác được
có tiếng gà xua đuổi bóng đêm
tiếng côn trùng ăn ruỗng bóng đêm
tiếng kẽo kẹt quang thùng thúng mẹt
Ngày mở sáng, chả cần tiên cảm
điều tự nhiên thành sự hiển nhiên
sự trọng đại thành ra giản dị
thành ra ban mai đẹp quá dịu hiền
Làng thơ thới thung thăng thẳng thắn
theo gót mùa, trâu kéo người sang
cấy sớm xanh thì gặt chiều vàng
Nắng à, cái bống cái bang
có ăn cơm họ cơm hàng thì lên
nắng cười híp mắt trước hiên
lấy Mùa làm Họ, cưới Chiêm làm Hàng
Phút giây giờ ngày tháng năm
nu na nu nống đã rằng ngàn thu
ngày nay – ngày sau - ngày xưa
bao giờ ngày chả dậy từ... ban mai.
HUỲNH THÚY KIỀU
Em viết cho anh từ phía cuối chân trời
Một câu thơ dài chưa viết nổi gởi Trường Sa
Thì Tổ quốc yêu từ phía nào cho trọn vẹn?
Phong phanh gió
Hoàng Sa ơi ngước mắt lên bốn bề sóng biển
Khát thư đất liền như khát nụ môi thơm
Phù sa sông Tiền em gói thêm e ấp hương tràm
Con cá con tôm nơi mũi Cà Mau vẫn không biết
chiều nay biển động
Cây đước cây mắm xõa tán miệt mài lớn lên giữa
trập trùng sóng
Đêm Hòn Khoai
Lời tự tình em nhường cho Tổ quốc thương yêu
Vốc ngụm bùn sông Hậu
Mẹ bảo em gói thêm màu trắng hoa mắm rừng chiều
(Cánh sóng sẽ chuyển cho anh trăm ngàn nỗi nhớ)
Đã lâu không về chắc anh thắt thỏm nhớ hương cau…
Năm tháng đi qua
Mẹ cha đội thương nhớ bạc trắng mái đầu
Ngực giông tố
Biển buồn. Nước mắt đầm như sóng
Hoàng Sa, Trường Sa vẫn vỗ ầm ào nhịp đập tuổi
đôi mươi
Em viết cho anh từ phía cuối chân trời
Cửa Ông Trang, Bồ Đề cũng đang sục sôi uất nghẹn
Đất nước mình không thể để mất dù chỉ
một cen-ti-met biển
Bão dậy rồi
Em nhường anh cho Tổ quốc thương yêu!
Cà Mau, 26.6.2011
NGUYÊN QUÂN
Đêm ở đảo Nhơn Châu
Người đàn ông bó gối nhìn ra biển
thèm cơn gió nồm chở loài cá Thu trở về quẫy đuôi
đớp bóng
cái nóng hâm hấp chảy thành dòng
trên bờ lưng trần bám đầy muối mặn
đảo lô nhô đá tảng trọc đầu
như bầy giặc biển nhô lên từ sóng
đồng diễn sự bất động đêm đen
nguời đàn ông bó gối nhìn ra biển
cốc rượu trắng sủi tăm phẩn uất
đêm thèm cơn gió nồm
đêm đã dài hơn vệt đèn ám trắng
trên ngọn hải đăng
bầy cá chuồn đập cánh ngất ngưỡng bay
những chiếc ghe bầu hết thời khơi lộng
úp sấp trên cát theo một trật tự nhất định
đai lưng mọc đầy dây muống biển
chờ mục rã
đêm ở đảo ú ớ bốn bề đứng gió
gã đàn ông câu đêm vo tròn miếng mồi
chiếc phao phát sáng mắt mèo
ném mình xuống biển lặng
cơn gió nồm vẫn ở đâu xa tít…
PHẠM ĐƯƠNG
Lính đất Mũi
Từ độ cao mười mét
những chiếc dù bung ra
rồi bám vào đất mà thở
rồi bám vào biển xây nhà
ở đây không cần khẩu lệnh
vẫn hàng ngang hàng dọc thẳng đều
cứ thấy bùn là tiến
nhìn triều xuống mà theo
giăng mắc ngang chiều những sư đoàn binh đoàn
âm thầm cắm rễ
giăng mắc ngang trời nơi cửa sông
câu ca mở cõi
khoác trên vai những người lính nơi này
bộ quân phục phù sa
mang về từ châu thổ
phía trước mặt là bước chân mở đất
phía sau lưng là đôi tay giữ nước
trĩu nặng hai vai đất đai tổ quốc
những-người-lính-đước
TRÚC CHI
Phú Quốc
Dẫu biết giếng Tiên trong như lọc
ghềnh Dầu, bãi Sao cát trắng ngần
hôm em vừa đặt chân lên Phú Quốc
anh hoài nghi trời biển có xanh ko?
gió đỉnh Tà Lơn ru giấc em ngon
thay bàn tay anh từ xa với tới
sau trận bão lòng em bớt thổi
hòn Đồi Mồi yên tĩnh ánh san hô
thả câu em đừng đứng xa bờ
con cá hòn Móng Tay sóng lặng
nón em trắng cánh buồm trắng
em nàng tiên vũ điệu sau mưa
em long lanh biển sao khuya
mùa xuân đảo huyền thoại ngọc
nếu được làm hồn Phú Quốc
hương hồ tiêu
theo ngực áo
áo em về...
(Nguồn Văn Nghệ)
VanVN.Net – Như tin đã đưa, ngày 20/10/2011, Chánh văn phòng Hội Nhà văn Việt Nam – nhà thơ Đỗ Hàn, được sự ủy quyền của nhà văn Nguyễn Trí Huân – Phó chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, đã ...
VanVN.Net – Như tin VanVN.Net đã đưa, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang vừa ký Quyết định truy tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân cho liệt sĩ Nguyễn Hoàng Ca (tức nhà văn Nguyễn Thi, Nguyễn ...
VanVN.Net - Nhà văn Xuân Thiều ăn mừng tân gia. Sau bao nhiêu năm ăn ở chật chội trong khu tập thể, bây giờ khi tuổi đã cao nhà văn mới có được một ngôi nhà riêng. Nhà ba tầng. Đẹp ...
VanVN.Net - "Đất bỏng" thực sự là một cuốn tiểu thuyết mang tính sử thi hấp dẫn người đọc. Cái bỏng rát của vùng đất đó không chỉ dừng lại ở sự bỏng rát của thời tiết vùng mỏ vỗn dĩ ...
VanVN.Net – Sáng nay, 06/12/2011, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam (số 9 Nguyễn Đình Chiểu – Hai Bà Trưng – Hà Nội), cuộc tọa đàm văn học tiểu thuyết Quyên của nhà văn Nguyễn Văn Thọ được tổ ...
VanVN.Net - Trong lịch sử văn học nước nhà chưa từng thấy một ai ngoài Hoài Thanh cùng một lúc phát hiện hơn 40 gương mặt thi ca và liền đó định hình họ trên thi đàn. Hơn 40 gương mặt ...
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn