Tác giả Lê Mạnh Thường
Khát vọng biển khơi
Tình yêu trong anh là cồn cào nỗi nhớ
Mỗi khi phải xa cách biển khơi
Bên bến cảng con tàu đang chờ đợi
Sóng lăn tăn đùa giỡn ánh chiều vàng.
Lệnh lên đường, tiếng máy reo vang
Biển dịu dàng như tình yêu em đó
Phía chân trời sắc cầu vồng xanh đỏ
Biển biếc xanh soi bóng những thân tàu.
Từ cửa Bạch Đằng tới Mũi Cà Mau
Ra với Trường Sa vượt ngàn trùng hải lý
Tổ quốc mình trải qua bao thế kỷ
Vẫn mặn mòi biển tự ngàn năm.
Biển đêm nay rạng rỡ dưới trăng rằm
Khi nhớ anh, em nhìn về phương ấy
Ngoài khơi xa, trong lòng anh cũng vậy
Với cây đàn, anh hát, sóng hòa theo.
Những phương trời tàu anh đến buông neo
Biển cho anh tình yêu thương tha thiết
Nơi quê nhà, em yêu, em có biết
Anh đêm ngày giữ biển đảo bình yên...
Lính đảo
Sẽ chẳng có nghĩa gì
Nào là hậu hiện đại
Rồi thì tân hình thức
Và cả những câu từ bóng nhẫy
Sặc sỡ như bướm, như ong…
Nếu họ ngồi trong quán cà phê máy lạnh
Phập phều khói thuốc
Để viết về chúng tôi
Lính đảo.
Chúng tôi
Như cỏ
như cây
như hoa
như giọt mưa
Nắng cháy.
Cỏ mơn man dù chỉ một cọng trong vườn rau trên sóng
Cây phong ba sừng sững cất lên bài ca bất tử
Hoa muống biển thẹn thùng khoe sắc tím
Giọt nước nhỏ nhoi của bao tháng đợi mưa.
Chúng tôi làm thơ
về chúng tôi
Đơn giản
Đừng cười lính đảo nặng tai
Đừng chê lính đảo tóc dài đỏ hoe
Đừng cười mắt lính tròn xoe
Nhìn em đăm đắm chẳng e thẹn gì…
Lính đảo chúng tôi là vậy
Hạt lúa, củ khoai giữa bốn bề bão gió
Muốn viết về chúng tôi
Hãy cưỡi sóng ra đây
Mà ngắm cỏ
dựa cây
đùa với hoa
và nhấp giọt nước mưa
của đảo!
26/3/09
Cổ tích về biển
Ngày xưa sóng chẳng vỗ bờ
Cát cũng chẳng có như giờ đâu em
Ngày xưa biển khóc đêm đêm
Mây buồn vịn gió trôi thêm thật nhiều.
Ngày xưa biển chẳng biết yêu
Hồng hoang một cõi... bao nhiêu là buồn
Bỗng nhiên trời đổ mưa tuôn
Bão giông, sấm chớp về muôn đêm ngày.
Ngọc Hoàng nổi giận ra tay
Giết nàng tiên Cát vì hay xuống trần
Yêu chàng Sóng - một ngư dân
Mối tình oan nghiệt, muôn phần đắng cay.
Hồn nàng theo gió xuống đây
Hoá thành bờ cát - vòng tay dịu dàng
Buồn thương duyên phận trái ngang
Chàng hoá thành sóng, ru nàng ngủ yên.
Người đời từ đó gọi tên
Mối tình chung thuỷ, vững bền ngàn năm
Ngàn năm - ngàn năm - ngàn năm
Tình yêu đẹp mãi trăng rằm đó em!
Tác giả Lê Mạnh Thường
Khát vọng biển khơi
Tình yêu trong anh là cồn cào nỗi nhớ
Mỗi khi phải xa cách biển khơi
Bên bến cảng con tàu đang chờ đợi
Sóng lăn tăn đùa giỡn ánh chiều vàng.
Lệnh lên đường, tiếng máy reo vang
Biển dịu dàng như tình yêu em đó
Phía chân trời sắc cầu vồng xanh đỏ
Biển biếc xanh soi bóng những thân tàu.
Từ cửa Bạch Đằng tới Mũi Cà Mau
Ra với Trường Sa vượt ngàn trùng hải lý
Tổ quốc mình trải qua bao thế kỷ
Vẫn mặn mòi biển tự ngàn năm.
Biển đêm nay rạng rỡ dưới trăng rằm
Khi nhớ anh, em nhìn về phương ấy
Ngoài khơi xa, trong lòng anh cũng vậy
Với cây đàn, anh hát, sóng hòa theo.
Những phương trời tàu anh đến buông neo
Biển cho anh tình yêu thương tha thiết
Nơi quê nhà, em yêu, em có biết
Anh đêm ngày giữ biển đảo bình yên...
Lính đảo
Sẽ chẳng có nghĩa gì
Nào là hậu hiện đại
Rồi thì tân hình thức
Và cả những câu từ bóng nhẫy
Sặc sỡ như bướm, như ong…
Nếu họ ngồi trong quán cà phê máy lạnh
Phập phều khói thuốc
Để viết về chúng tôi
Lính đảo.
Chúng tôi
Như cỏ
như cây
như hoa
như giọt mưa
Nắng cháy.
Cỏ mơn man dù chỉ một cọng trong vườn rau trên sóng
Cây phong ba sừng sững cất lên bài ca bất tử
Hoa muống biển thẹn thùng khoe sắc tím
Giọt nước nhỏ nhoi của bao tháng đợi mưa.
Chúng tôi làm thơ
về chúng tôi
Đơn giản
Đừng cười lính đảo nặng tai
Đừng chê lính đảo tóc dài đỏ hoe
Đừng cười mắt lính tròn xoe
Nhìn em đăm đắm chẳng e thẹn gì…
Lính đảo chúng tôi là vậy
Hạt lúa, củ khoai giữa bốn bề bão gió
Muốn viết về chúng tôi
Hãy cưỡi sóng ra đây
Mà ngắm cỏ
dựa cây
đùa với hoa
và nhấp giọt nước mưa
của đảo!
26/3/09
Cổ tích về biển
Ngày xưa sóng chẳng vỗ bờ
Cát cũng chẳng có như giờ đâu em
Ngày xưa biển khóc đêm đêm
Mây buồn vịn gió trôi thêm thật nhiều.
Ngày xưa biển chẳng biết yêu
Hồng hoang một cõi... bao nhiêu là buồn
Bỗng nhiên trời đổ mưa tuôn
Bão giông, sấm chớp về muôn đêm ngày.
Ngọc Hoàng nổi giận ra tay
Giết nàng tiên Cát vì hay xuống trần
Yêu chàng Sóng - một ngư dân
Mối tình oan nghiệt, muôn phần đắng cay.
Hồn nàng theo gió xuống đây
Hoá thành bờ cát - vòng tay dịu dàng
Buồn thương duyên phận trái ngang
Chàng hoá thành sóng, ru nàng ngủ yên.
Người đời từ đó gọi tên
Mối tình chung thuỷ, vững bền ngàn năm
Ngàn năm - ngàn năm - ngàn năm
Tình yêu đẹp mãi trăng rằm đó em!
VanVN.Net - Sau khi bộ phim "Hoàng Sa trong lòng Tổ quốc" được giải B, Giải báo chí Quốc gia năm nay, Đạo diễn, NSƯT Lưu Quỳ vẫn tiếc nuối: “Làm phim về Hoàng Sa mà không được ra Hoàng ...
VanVN.Net - Ngày 14-7-2011, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết ký quyết định 1083/QD-CTN phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động cho nhà văn Sơn Tùng đã vì “đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong lao động, sáng ...
VanVN.Net - Nhà thơ, nhà báo, đạo diễn, nhà biên kịch Nguyễn Xuân Hồng sinh ra, lớn lên và gắn bó cả một đời lao động sáng tạo với quê hương Bắc Giang. Nhưng những tác phẩm thơ, sân khấu, điện ...
VanVN.Net - Nhận lời mời của Hội Nhà văn Trung Quốc, thực hiện chương trình hợp tác giữa Bộ Văn hóa hai nước Việt Nam và Trung Quốc; đoàn nhà văn Việt Nam do nhà văn Nguyễn Trí Huân - Phó chủ tịch ...
VanVN.Net - (Trích phát biểu của ông Nguyễn Văn Đức, Thứ trưởng thường trực Bộ Tài nguyên và Môi trường, tại Diễn đàn Kinh tế Biển Việt Nam 2011 - Nha Trang ngày 08 tháng 6 năm 2011)…
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn