Ngủ trên đỉnh núi
Ngả lưng trên đỉnh núi
Làm một giấc ngon lành.
Chợp mắt sao dưới chân
Tỉnh giấc sao ngang đầu
Chỉ riêng sao Bắc đẩu
Đứng nhìn như say nhau
Mới thoáng trăng bên này
Đã vàng trăng bên kia
Đọc câu thơ Chính Hữu
Ngân dọc dải biên thùy
Hồn đất
Rổ khoai nứt nở thơm hồn đất
Đĩa cà thâm mặn nỗi biển dâu
Hỏi bạn học còn ai trăng gió hỡi
Nước chè xanh một đọi uống cùng nhau.
Mười tám tuổi tôi bỗng thành đội trưởng
Chỉ dưới quyền ông chủ nhiệm thôi
Từ con nít đến lão nông đầu bạc
Nghe lệnh tôi răm rắp tuân lời .
Quê tôi những ngày đầu cách mạng
Hai mẫu nguy cơ địa chủ rồi
Giờ mình tôi quản cả ngàn mẫu ruộng
Có kinh hoàng không bạn học ơi !
Khoai cứ nứt nở thơm hồn đất
Bóc trên tay lịch sử xóm làng
Bạn học mười phương giờ đâu cả
Có cùng ta đứng dậy dưới mưa chan…
Ta làm dân chẳng thích làm quan
Yêu cây lúa củ khoai từ thuở ấy
Tiếng súng nổ chân trời lửa cháy
Ông quan làng lại khoác áo nhà binh .
Tạm biệt núi Hồng dòng sông Lam xanh
Tôi đi khắp chân trời góc bể
Đêm nay ngồi dưới ánh trăng thanh
Lại nhớ nước chè xanh, vị khoai bùi xứ Nghệ
HỒ GƯƠM
Mượn gươm thần xin trả lại thần linh
Chúng ta dân chỉ muốn có hòa bình
Ấy linh khí tụ vào đốc kiếm
Hồ thiêng vạn thuở ngời xanh.
Khi ông Bút dự lễ nhà thờ Cửa Bắc
Thủ tướng Úc đi bộ quanh Hồ Gươm
Là phút thế nhân thở phào nhẹ nhõm
Ngắm nắng hanh vàng hoa sữa thơm
Cây ven hồ xuân hè xanh thịnh trị
Thu đông sương khói sử mơ màng
Nhắc nhở Thánh nhân luôn tĩnh trí
Dụng gươm thần lay động cả nhân gian.
Khát vọng lên cao
Những giọt nước
Len lỏi luồn lách trong mạch đất
Vút lên ào ạt sóng xô
Chấp nhận hóa thân
Bay lên không gian
Kết mảng
Tụ bè
Lang thang khắp bầu trời
Sung sướng
Đam mê
Miền khát vọng
Trắng như bông
Muôn tía ngàn hồng
Chừng mãn nguyện…
Bay lên cao
Sà xuống thấp
Quẩn quanh
Tức giận bị vòm trời khóa chặt
Quyết một trận mất còn
Cơn giận ngàn triệu vôn
Sấm sét
Kinh hoàng
Gió quét
Mưa tuôn…
Những giọt nước
Lại quay về nguồn
Thác lũ gầm réo đau buồn
Uất hận còn chưa tan
Trút đau khổ ê chề ngập cõi nhân gian.
Lào ký sự
CỬA KHẨU BÌNH MINH
Ngút ngát Trường Sơn cây đan cây
Muôn vạn loài chim thoả sức bay
Đoàn người nghẽn tắc sau rào chắn?
Ngẩn ngơ nhìn lang thang gió mây.
MÊ CÔNG HOÀNG HÔN
Mê Công hoàng hôn tim tím sao
Mênh mang khói sóng bờ Thái – Lào
Bất chợt giữa dòng con cá quẫy
Ta hỏi cá ơi thuộc nước nào?
VIÊNG CHĂN VỀ ĐÊM
Váy xòe he hé khép chân thon
Nhạc gõ lăm vông vừa thôi giòn
Nghe sóng Mê Công êm ái thở
Thạp Luồng chênh chếch mảnh trăng non.
CỔ THÀNH CHÍNH NGỌ
Rừng hoang trưa thẳng lặng
Thành Cổ phủ rêu khô
Dê núi say tử chiến
Mờ mịt bóng người xưa.
Kiếm đao nát cát bụi
Xương trắng mục đất sầu
Khát vọng đành dang dở
Cúi đầu một rừng lau…
Âm u làn gió cổ
Hát lời ca sử thi
Mặt trời trên đỉnh ngự
Lấp lóa chìm đáy khe.
Thăm chồng ở Trường sơn
Chị vào từ Hà Bắc
Những ngày anh ở Trường Sơn
Chặt lá rừng trải tạm
Thành chiếc giường gỗ hương.
Ôi đêm nay
Đất trời xao động
Đêm trào dâng nỗi nhớ ngàn ngày
Đêm khát khao trước giờ tiễn biệt
Đi là đi,dù có thể không về…
Xin đốm sáng rơi vào lời cầu khẩn
Trời đầy sao Quảng Bình
Núi đầy gió và biển đầy nhớ
Chị cầu xin sợi may mắn cho mình .
Có một vì sao hạ xuống rừng xanh
Có một sợi gió mang lại phúc lành
Thổi vào nơi ấy…
Nơi có chiếc giường gỗ hương hăng mùi nhựa mới
Khi cùng đoàn quân đi ngang qua
Tôi thấy một tia nắng
Đậu rưng rưng trên mắt lá rừng già.
Giấc mơ
Trong mơ
Em ước
Được trở về làm cô gái trẻ
Giữa đoàn quân áo xanh
Trở về con suối nhỏ trong lành
Cùng anh
Hái măng rừng trưa vắng…
Dính bụi măng
Hai người chung suối tắm
Em như hoa sắp nở
Anh như măng bật mầm
Cách mấy tầm sải bơi
Đắm nhìn nhau, mà xa tận cuối trời …
Nếu giờ là lúc đó
Anh ơi
Bông hoa rừng sẽ nở
Cho đời anh
Ngát hương…
Giật mình ,một mình trên giường
Đêm cô đơn đặc quánh
Em khát hơi ấm người…
Sợ hãi mở ti vi
Xem mục nhắn tìm đồng đội.
Phát thanh viên chậm rãi
Đọc tên bao người có danh
Nhưng mộ vô danh không biết nơi nào ?
Em tự vò ngực em
Và ước ao…
Ngủ trên đỉnh núi
Ngả lưng trên đỉnh núi
Làm một giấc ngon lành.
Chợp mắt sao dưới chân
Tỉnh giấc sao ngang đầu
Chỉ riêng sao Bắc đẩu
Đứng nhìn như say nhau
Mới thoáng trăng bên này
Đã vàng trăng bên kia
Đọc câu thơ Chính Hữu
Ngân dọc dải biên thùy
Hồn đất
Rổ khoai nứt nở thơm hồn đất
Đĩa cà thâm mặn nỗi biển dâu
Hỏi bạn học còn ai trăng gió hỡi
Nước chè xanh một đọi uống cùng nhau.
Mười tám tuổi tôi bỗng thành đội trưởng
Chỉ dưới quyền ông chủ nhiệm thôi
Từ con nít đến lão nông đầu bạc
Nghe lệnh tôi răm rắp tuân lời .
Quê tôi những ngày đầu cách mạng
Hai mẫu nguy cơ địa chủ rồi
Giờ mình tôi quản cả ngàn mẫu ruộng
Có kinh hoàng không bạn học ơi !
Khoai cứ nứt nở thơm hồn đất
Bóc trên tay lịch sử xóm làng
Bạn học mười phương giờ đâu cả
Có cùng ta đứng dậy dưới mưa chan…
Ta làm dân chẳng thích làm quan
Yêu cây lúa củ khoai từ thuở ấy
Tiếng súng nổ chân trời lửa cháy
Ông quan làng lại khoác áo nhà binh .
Tạm biệt núi Hồng dòng sông Lam xanh
Tôi đi khắp chân trời góc bể
Đêm nay ngồi dưới ánh trăng thanh
Lại nhớ nước chè xanh, vị khoai bùi xứ Nghệ
HỒ GƯƠM
Mượn gươm thần xin trả lại thần linh
Chúng ta dân chỉ muốn có hòa bình
Ấy linh khí tụ vào đốc kiếm
Hồ thiêng vạn thuở ngời xanh.
Khi ông Bút dự lễ nhà thờ Cửa Bắc
Thủ tướng Úc đi bộ quanh Hồ Gươm
Là phút thế nhân thở phào nhẹ nhõm
Ngắm nắng hanh vàng hoa sữa thơm
Cây ven hồ xuân hè xanh thịnh trị
Thu đông sương khói sử mơ màng
Nhắc nhở Thánh nhân luôn tĩnh trí
Dụng gươm thần lay động cả nhân gian.
Khát vọng lên cao
Những giọt nước
Len lỏi luồn lách trong mạch đất
Vút lên ào ạt sóng xô
Chấp nhận hóa thân
Bay lên không gian
Kết mảng
Tụ bè
Lang thang khắp bầu trời
Sung sướng
Đam mê
Miền khát vọng
Trắng như bông
Muôn tía ngàn hồng
Chừng mãn nguyện…
Bay lên cao
Sà xuống thấp
Quẩn quanh
Tức giận bị vòm trời khóa chặt
Quyết một trận mất còn
Cơn giận ngàn triệu vôn
Sấm sét
Kinh hoàng
Gió quét
Mưa tuôn…
Những giọt nước
Lại quay về nguồn
Thác lũ gầm réo đau buồn
Uất hận còn chưa tan
Trút đau khổ ê chề ngập cõi nhân gian.
Lào ký sự
CỬA KHẨU BÌNH MINH
Ngút ngát Trường Sơn cây đan cây
Muôn vạn loài chim thoả sức bay
Đoàn người nghẽn tắc sau rào chắn?
Ngẩn ngơ nhìn lang thang gió mây.
MÊ CÔNG HOÀNG HÔN
Mê Công hoàng hôn tim tím sao
Mênh mang khói sóng bờ Thái – Lào
Bất chợt giữa dòng con cá quẫy
Ta hỏi cá ơi thuộc nước nào?
VIÊNG CHĂN VỀ ĐÊM
Váy xòe he hé khép chân thon
Nhạc gõ lăm vông vừa thôi giòn
Nghe sóng Mê Công êm ái thở
Thạp Luồng chênh chếch mảnh trăng non.
CỔ THÀNH CHÍNH NGỌ
Rừng hoang trưa thẳng lặng
Thành Cổ phủ rêu khô
Dê núi say tử chiến
Mờ mịt bóng người xưa.
Kiếm đao nát cát bụi
Xương trắng mục đất sầu
Khát vọng đành dang dở
Cúi đầu một rừng lau…
Âm u làn gió cổ
Hát lời ca sử thi
Mặt trời trên đỉnh ngự
Lấp lóa chìm đáy khe.
Thăm chồng ở Trường sơn
Chị vào từ Hà Bắc
Những ngày anh ở Trường Sơn
Chặt lá rừng trải tạm
Thành chiếc giường gỗ hương.
Ôi đêm nay
Đất trời xao động
Đêm trào dâng nỗi nhớ ngàn ngày
Đêm khát khao trước giờ tiễn biệt
Đi là đi,dù có thể không về…
Xin đốm sáng rơi vào lời cầu khẩn
Trời đầy sao Quảng Bình
Núi đầy gió và biển đầy nhớ
Chị cầu xin sợi may mắn cho mình .
Có một vì sao hạ xuống rừng xanh
Có một sợi gió mang lại phúc lành
Thổi vào nơi ấy…
Nơi có chiếc giường gỗ hương hăng mùi nhựa mới
Khi cùng đoàn quân đi ngang qua
Tôi thấy một tia nắng
Đậu rưng rưng trên mắt lá rừng già.
Giấc mơ
Trong mơ
Em ước
Được trở về làm cô gái trẻ
Giữa đoàn quân áo xanh
Trở về con suối nhỏ trong lành
Cùng anh
Hái măng rừng trưa vắng…
Dính bụi măng
Hai người chung suối tắm
Em như hoa sắp nở
Anh như măng bật mầm
Cách mấy tầm sải bơi
Đắm nhìn nhau, mà xa tận cuối trời …
Nếu giờ là lúc đó
Anh ơi
Bông hoa rừng sẽ nở
Cho đời anh
Ngát hương…
Giật mình ,một mình trên giường
Đêm cô đơn đặc quánh
Em khát hơi ấm người…
Sợ hãi mở ti vi
Xem mục nhắn tìm đồng đội.
Phát thanh viên chậm rãi
Đọc tên bao người có danh
Nhưng mộ vô danh không biết nơi nào ?
Em tự vò ngực em
Và ước ao…
VanVN.Net - Tối ngày 8-10-2011 trong khuôn khổ Hội thảo thơ Việt Nam hiện đại nhìn từ miền Trung, các nhà thơ, nhà văn, nhà lý luận phê bình văn học về dự hội thảo đã có cuộc gặp gỡ và ...
VanVN.Net - Ðồng chí Lê Ðức Thọ, nhà lãnh đạo tiền bối của Ðảng, "một trong những học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, đã có nhiều cống hiến cho sự nghiệp cách mạng", đặc biệt ...
VanVn.Net - Chàng hẹn nàng đến, thần sắc của chàng tỏ ra nghiêm trang, chàng nói: “Anh có việc quan trọng muốn nói với em!” Nàng rất hiểu chàng, nhìn thấy vẻ mặt chàng nghiêm túc, nàng bỗng bật cười, nàng ...
VanVn.Net - Bắt đầu hành trình một ngày mới, vạn vật phải chịu đựng những cơn đau thoát xác để đón nhận/khai mở những nguồn ánh sáng mới. Con đường ấy là con đường chung mà tất thảy vạn vật phải ...
VanVn.Net - Chiều nay, 12/10/2011, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam đã diễn ra buổi bầu chọn 7 kỳ quan thiên nhiên mới, trong đó có Vịnh Hạ Long (Việt Nam). Chương trình bầu chọn này có sự phối ...
VanVN.Net - Nửa đầu thế kỷ XIX là sự bắt đầu vương triều Nguyễn với cuộc lên ngôi của Gia Long vào 1802. Tôi muốn gọi đó là một thời “khó sống” khi viết về Nguyễn Công Trứ và Cao Bá
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn