VanVN.Net - Nhân dịp kỷ niệm 75 năm thành lập ngành than Việt Nam, Hội Nhà văn Việt Nam và Tổng công ty than - khoáng sản VN đã phối hợp tổ chức chuyến thực tế sáng tác cho các nhà văn, nhà thơ tại các vùng mỏ trên địa bàn tỉnh Quảng Ninh. Trở về từ đất mỏ, từ những rung cảm đặc biệt với đất và người vùng than, những bài thơ, truyện ngắn, bút kí, bức tranh... đã được ra đời. Vanvn.net xin trân trọng giới thiệu chùm thơ viết về vùng mỏ của nhiều tác giả...
TRẦN NINH HỒ
Có những cuộc viễn du tính bằng vạn dặm núi rừng
Vạn dặm trời mây; vạn lý sóng nước
Người thợ lò chỉ dám tính cuộc viễn du của mình
bằng tấc, thước
Vào thẳm sâu lòng đất dễ dàng chi!
Cảm ơn nhà thơ đã tặng tôi “Tuyển thơ”
Dù còn lẫn nhiều bài chưa thật… lửa!
Giá thêm được nhiều công cho chọn lựa
Như sàng than, chọn than, tuyển… than!
Đá và người
Khi Trống – Mái tình nhân, khi hoá hòn Phụ – Tử
Đá khát khao mơ được sống kiếp người
Hay chính người muốn mơ làm kiếp đá
Trước những đớn đau vượt quá kiếp người?
Ta không phải tình nhân, sao lọt vào thương nhớ?
Không là sông, sao gửi lại bến bờ?
Ta – vách núi chỉ ngàn đời rêu phủ
ước một lần thay giấy khắc thành Thơ1!
Xưa anh viết “Tầu đến”, “Tầu đi” và
“Cành phong lan bể”1
Đến và đi những đâu, ai nhớ mãi làm gì!
Hoá ra cái còn lại vĩnh hằng lại vẫn là mong manh
những cành phong lan bể
Và mỗi dáng núi Hạ Long lắng trầm như dáng
bậc – tiên – tri!
(1) Núi Bài Thơ (Hòn Gai) khắc thơ Lê Thánh Tông.
VŨ TỪ TRANG
Buổi sáng, chào cây cam góc vườn
đưa con đến lớp
anh cùng bạn bè xuống mỏ.
Tiếng sắt thép chói tai, anh đi vào lòng đất
97 mét âm
gửi lại ban mai con đường bụi than
ngọn đèn lò trên trán
soi tỏ trái tim
đập nhịp chẳng bình yên.
Những goòng than như những cốc rượu đầy
rót ngược lên mặt đất
97 mét âm. Anh vẫn nghe rõ bước chân lũn tũn con
mình bi bô ca hát
vẫn nhận ra góc vườn cây cam đang đơm hoa
mũi khoan mở thêm vỉa than mới
lại thấy khói bếp bình yên ngủ trên mái nhà.
Moong ở mỏ Cao Sơn
TRẦN TÂM
Bụi cuồn cuộn theo xe theo máy theo người
Những tảng đá như voi hổ phục
Xe chồm phăm phăm trong nắng sôi
Đất đá ngổn ngang tầng vỉa chắn ngang trời
Bãi thải khô cằn như hoang mạc
Một vùng đất tưởng không gì sống được
Dưới đáy moong vạt nước chát đen kia
Cũng chói chang cồn cào như lửa
Từng khối đá vụn tan trong mìn nổ
Vùng đất này sống sót chỉ lau le
Màu thẫm đậm đá than là chủ đạo
Bụi ném vào ràn rạt tấm khăn che
Gió khô khao lồng sớm giật khuya
Năm này năm khác
Mưa ném vào người như sỏi đáp
Giá rét đêm đông ngại cả nói cười
Núi chuyển mình cho sắc than phơi
Cho ấm cúng mỗi căn nhà sớm tối
Người thợ gặp khó khăn không muốn nói
Bận rộn cùng nhau bàn chuyện làm ăn
Nhường nhịn sẻ chia chấp nhận gian nan
Như đã cùng đất đai sống chết
Như đã cùng hòn than máu thịt
Yêu kiệt cùng từng hộc đá rễ cây
Cho con đường rầm rập sắc than bay
Những nụ cười không hiếm gặp nơi đây
Giữa mịt mù bụi cát
Người thợ nhẹ nhàng giữa nhọc nhằn nhận biết
Giá từng hòn than ra
Đêm đêm ngày ngày
Nườm nượp thợ vào ca…
Sàng than
BÙI KIM ANH
Bập bẹ suốt đời tình yêu Tổ quốc
lời ca dao và những câu thơ hay
tiếng ru à ơi và những giai điệu thiết tha hùng tráng
ta đóng khuôn cuộc sống trong vòng quay chữ nghĩa
Tổ quốc mênh mông Tổ quốc thiêng liêng ta một hạt
nhỏ nhoi
ta ở đâu khi những ngày xưa Tổ quốc
ta ở đâu biển và đảo và núi và rừng
cầm trong tay một hòn than đen óng trước vỉa than
đang khoét sâu từng lớp
hít thở hơi nhem nhuốc bụi than đen
Tổ quốc cụ thể trong lòng tay
Tổ quốc bí ẩn trong hầm sâu nghiêng trong lòng giếng
khi người thợ lò chỉ nhận ra thân quen từ chớp mắt sáng
và khi ở những nơi trong giấc mơ cũng chưa tới được
có sóng có gió có thăm thẳm lòng đất và xa xăm lòng biển
ta bập bẹ suốt đời tình yêu Tổ quốc
đếm những lời tốt đẹp để tìm cho riêng mình định
nghĩa thiêng liêng
trước dãy thứ tự của cống hiến và hy sinh ta sợ phải
đi tìm vị trí
chỉ có dăm bài thơ bé mọn trong bản trường ca không
xếp mục lục số trang
đứng chênh vênh bên mép vực than phơi nắng gắt
ngăn ước muốn thêm một bước vào nơi riêng người thợ
nơi than vỡ vụn trong chiều sâu của đất
nơi ta được chạm vào âm thầm của Tổ quốc tình yêu
không thể nói lời cảm ơn sáo loãng
lời cảm ơn bị phủ lớp cám than sót lại
lời cảm ơn chỉ đáng viết trên cát sóng xoá đi
ngổn ngang than những cạnh góc tạo hình dạng
cho ta được nói lời giản đơn người thợ
tôi yêu Hòn Gai yêu một vùng than.
Tranh sơn dầu của Bàng Ái Thơ
BÀNG ÁI THƠ
Trăng buông trên tầng vỉa sáng
ánh than ngời trong mắt người
Cầm tay hẹn câu chờ đợi
Em về vùng mỏ cùng tôi
Về đây em ơi đừng ngại
Về đây Hòn Gai huyền thoại
Nghe gió lao xao bờ mây
Kể những câu chuyện tình say
Cô gái tan ca hẹn chờ
Trái tim xanh chẳng hững hờ
Nhớ nhau tầng cao núi đợi
Dải than nâng bước chân vui
Than tựa hoa em tựa đêm
Tìm nhau ta mãi đi tìm
Biển ngàn là mưa là nắng
Ru vào từng bước chân êm
Lòng em muốn ôm nắng cao
Sáng lên nơi anh thẳm sâu
Về đây em ơi đừng ngại
Hòn Gai mùa xuân tắm gội
Ngọt ngào trong giấc mơ vui.
HOÀNG VIỆT HẰNG
Núi vẫn cao và than vẫn đen
Gió vẫn rì rầm lời ru của biển
ở Cẩm Nghĩa người trẻ thường đi vắng
những ngôi nhà liêu xiêu
có người mẹ đãi than ở bến đục
nước mắt trộn mồ hôi màu đen
những nỗi buồn biển không xua được
phật ở Linh Sơn ngàn tay không đủ giữ
những phận nghèo nhìn qua cánh cửa
mùa than trôi dạt cả bãi dài
những miên man hầm lò
miên man bãi đá
núi cúi xuống than đen
biến tung hứng than đen
ai hát đơn ca giọng nam trầm đục
ai đã song ca than đen và sóng trắng
thành gam ghi trên cánh én ngày thu
cây tùng cổ trên vách núi đứng mơ…
những thiếu nữ vùng than
khác xưa…
VanVN.Net - Nhân dịp kỷ niệm 75 năm thành lập ngành than Việt Nam, Hội Nhà văn Việt Nam và Tổng công ty than - khoáng sản VN đã phối hợp tổ chức chuyến thực tế sáng tác cho các nhà văn, nhà thơ tại các vùng mỏ trên địa bàn tỉnh Quảng Ninh. Trở về từ đất mỏ, từ những rung cảm đặc biệt với đất và người vùng than, những bài thơ, truyện ngắn, bút kí, bức tranh... đã được ra đời. Vanvn.net xin trân trọng giới thiệu chùm thơ viết về vùng mỏ của nhiều tác giả...
TRẦN NINH HỒ
Có những cuộc viễn du tính bằng vạn dặm núi rừng
Vạn dặm trời mây; vạn lý sóng nước
Người thợ lò chỉ dám tính cuộc viễn du của mình
bằng tấc, thước
Vào thẳm sâu lòng đất dễ dàng chi!
Cảm ơn nhà thơ đã tặng tôi “Tuyển thơ”
Dù còn lẫn nhiều bài chưa thật… lửa!
Giá thêm được nhiều công cho chọn lựa
Như sàng than, chọn than, tuyển… than!
Đá và người
Khi Trống – Mái tình nhân, khi hoá hòn Phụ – Tử
Đá khát khao mơ được sống kiếp người
Hay chính người muốn mơ làm kiếp đá
Trước những đớn đau vượt quá kiếp người?
Ta không phải tình nhân, sao lọt vào thương nhớ?
Không là sông, sao gửi lại bến bờ?
Ta – vách núi chỉ ngàn đời rêu phủ
ước một lần thay giấy khắc thành Thơ1!
Xưa anh viết “Tầu đến”, “Tầu đi” và
“Cành phong lan bể”1
Đến và đi những đâu, ai nhớ mãi làm gì!
Hoá ra cái còn lại vĩnh hằng lại vẫn là mong manh
những cành phong lan bể
Và mỗi dáng núi Hạ Long lắng trầm như dáng
bậc – tiên – tri!
(1) Núi Bài Thơ (Hòn Gai) khắc thơ Lê Thánh Tông.
VŨ TỪ TRANG
Buổi sáng, chào cây cam góc vườn
đưa con đến lớp
anh cùng bạn bè xuống mỏ.
Tiếng sắt thép chói tai, anh đi vào lòng đất
97 mét âm
gửi lại ban mai con đường bụi than
ngọn đèn lò trên trán
soi tỏ trái tim
đập nhịp chẳng bình yên.
Những goòng than như những cốc rượu đầy
rót ngược lên mặt đất
97 mét âm. Anh vẫn nghe rõ bước chân lũn tũn con
mình bi bô ca hát
vẫn nhận ra góc vườn cây cam đang đơm hoa
mũi khoan mở thêm vỉa than mới
lại thấy khói bếp bình yên ngủ trên mái nhà.
Moong ở mỏ Cao Sơn
TRẦN TÂM
Bụi cuồn cuộn theo xe theo máy theo người
Những tảng đá như voi hổ phục
Xe chồm phăm phăm trong nắng sôi
Đất đá ngổn ngang tầng vỉa chắn ngang trời
Bãi thải khô cằn như hoang mạc
Một vùng đất tưởng không gì sống được
Dưới đáy moong vạt nước chát đen kia
Cũng chói chang cồn cào như lửa
Từng khối đá vụn tan trong mìn nổ
Vùng đất này sống sót chỉ lau le
Màu thẫm đậm đá than là chủ đạo
Bụi ném vào ràn rạt tấm khăn che
Gió khô khao lồng sớm giật khuya
Năm này năm khác
Mưa ném vào người như sỏi đáp
Giá rét đêm đông ngại cả nói cười
Núi chuyển mình cho sắc than phơi
Cho ấm cúng mỗi căn nhà sớm tối
Người thợ gặp khó khăn không muốn nói
Bận rộn cùng nhau bàn chuyện làm ăn
Nhường nhịn sẻ chia chấp nhận gian nan
Như đã cùng đất đai sống chết
Như đã cùng hòn than máu thịt
Yêu kiệt cùng từng hộc đá rễ cây
Cho con đường rầm rập sắc than bay
Những nụ cười không hiếm gặp nơi đây
Giữa mịt mù bụi cát
Người thợ nhẹ nhàng giữa nhọc nhằn nhận biết
Giá từng hòn than ra
Đêm đêm ngày ngày
Nườm nượp thợ vào ca…
Sàng than
BÙI KIM ANH
Bập bẹ suốt đời tình yêu Tổ quốc
lời ca dao và những câu thơ hay
tiếng ru à ơi và những giai điệu thiết tha hùng tráng
ta đóng khuôn cuộc sống trong vòng quay chữ nghĩa
Tổ quốc mênh mông Tổ quốc thiêng liêng ta một hạt
nhỏ nhoi
ta ở đâu khi những ngày xưa Tổ quốc
ta ở đâu biển và đảo và núi và rừng
cầm trong tay một hòn than đen óng trước vỉa than
đang khoét sâu từng lớp
hít thở hơi nhem nhuốc bụi than đen
Tổ quốc cụ thể trong lòng tay
Tổ quốc bí ẩn trong hầm sâu nghiêng trong lòng giếng
khi người thợ lò chỉ nhận ra thân quen từ chớp mắt sáng
và khi ở những nơi trong giấc mơ cũng chưa tới được
có sóng có gió có thăm thẳm lòng đất và xa xăm lòng biển
ta bập bẹ suốt đời tình yêu Tổ quốc
đếm những lời tốt đẹp để tìm cho riêng mình định
nghĩa thiêng liêng
trước dãy thứ tự của cống hiến và hy sinh ta sợ phải
đi tìm vị trí
chỉ có dăm bài thơ bé mọn trong bản trường ca không
xếp mục lục số trang
đứng chênh vênh bên mép vực than phơi nắng gắt
ngăn ước muốn thêm một bước vào nơi riêng người thợ
nơi than vỡ vụn trong chiều sâu của đất
nơi ta được chạm vào âm thầm của Tổ quốc tình yêu
không thể nói lời cảm ơn sáo loãng
lời cảm ơn bị phủ lớp cám than sót lại
lời cảm ơn chỉ đáng viết trên cát sóng xoá đi
ngổn ngang than những cạnh góc tạo hình dạng
cho ta được nói lời giản đơn người thợ
tôi yêu Hòn Gai yêu một vùng than.
Tranh sơn dầu của Bàng Ái Thơ
BÀNG ÁI THƠ
Trăng buông trên tầng vỉa sáng
ánh than ngời trong mắt người
Cầm tay hẹn câu chờ đợi
Em về vùng mỏ cùng tôi
Về đây em ơi đừng ngại
Về đây Hòn Gai huyền thoại
Nghe gió lao xao bờ mây
Kể những câu chuyện tình say
Cô gái tan ca hẹn chờ
Trái tim xanh chẳng hững hờ
Nhớ nhau tầng cao núi đợi
Dải than nâng bước chân vui
Than tựa hoa em tựa đêm
Tìm nhau ta mãi đi tìm
Biển ngàn là mưa là nắng
Ru vào từng bước chân êm
Lòng em muốn ôm nắng cao
Sáng lên nơi anh thẳm sâu
Về đây em ơi đừng ngại
Hòn Gai mùa xuân tắm gội
Ngọt ngào trong giấc mơ vui.
HOÀNG VIỆT HẰNG
Núi vẫn cao và than vẫn đen
Gió vẫn rì rầm lời ru của biển
ở Cẩm Nghĩa người trẻ thường đi vắng
những ngôi nhà liêu xiêu
có người mẹ đãi than ở bến đục
nước mắt trộn mồ hôi màu đen
những nỗi buồn biển không xua được
phật ở Linh Sơn ngàn tay không đủ giữ
những phận nghèo nhìn qua cánh cửa
mùa than trôi dạt cả bãi dài
những miên man hầm lò
miên man bãi đá
núi cúi xuống than đen
biến tung hứng than đen
ai hát đơn ca giọng nam trầm đục
ai đã song ca than đen và sóng trắng
thành gam ghi trên cánh én ngày thu
cây tùng cổ trên vách núi đứng mơ…
những thiếu nữ vùng than
khác xưa…
VanVN.Net - Hưởng ứng tinh thần “Trẻ em là hiền tài và nguyên khí của quốc gia” theo kế hoạch phát triển giáo dục đến năm 2020. Từ ngày 3-8/8/2011 tại Trung tâm Triển lãm Giảng Võ (148 Giảng Võ – ...
VanVN.Net - Ngày 14-7-2011, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết ký quyết định 1083/QD-CTN phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động cho nhà văn Sơn Tùng đã vì “đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong lao động, sáng ...
VanVN.Net - Việc kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khóa XIII lần này đã phải dành thời gian chủ yếu cho vấn đề tổ chức và nhân sự của các thiết chế Nhà nước, vẫn phải để ra thời lượng ...
VanVN.Net - NXB Dân Trí vừa cho ra mắt tập truyện ngắn Hoa mẫu đơn của tác giả Lê Toán. Đây là tập truyện giả tưởng - cũng là món quà thứ tư, tác giả dành tặng cho thiếu nhi, sau ...
Tiếp tục chương trình hoạt động của kỳ họp thứ 4 (Khóa VIII), hôm nay, ngày 7/8/2011, BCH Hội Nhà văn VN đã có chuyến đi thực tế tại trại sản xuất giống tu hài của công ty TNHH Đỗ Tờ ...
VanVN.Net - Nửa đầu thế kỷ XIX là sự bắt đầu vương triều Nguyễn với cuộc lên ngôi của Gia Long vào 1802. Tôi muốn gọi đó là một thời “khó sống” khi viết về Nguyễn Công Trứ và Cao Bá
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn