Con đường chúng ta hành quân
Chỉ một lần rồi chẳng bao giờ trở lại
Suốt Trường Sơn có bao nhiêu đồng đội
Vùi xác mình vào con đường lãng quên
Nơi con suối khô khói thở rát đá lèn
Nơi cánh rừng muỗi bu thân sốt rét
Nơi trở giấc trong hầm khuya pháo kích
Chạm má mình nước mắt bạn sang tôi
Một con đường cơn đói quặn như sôi
Thèm đến khóc bát canh chua của mẹ
Một con đường âm u thư không tem gửi vội
Người vào người ra ôm nhau giữa cổng trời
Những con đường đi chỉ một lần thôi
Người về cứ bâng khuâng đêm nhớ
Người nằm xuống nát hồn mơ quê cũ
Con đường xưa thăm thẳm nhói tim mình
Có một thời con đường ấy lung linh
Mắt trong mắt, những bài ca ra trận
Anh gặp em tóc xanh trùm súng đạn
Áo ngực em dăng hôi hổi cả cánh rừng
Một con đường leo núi vượt sông
Cột mốc là những nấm mồ chết trẻ
Tên những cánh rừng mang tên người không về nữa
Một con đường nước mắt tưới rưng rưng
Thôi kể làm chi những tên đất tên sông
Bởi ứa máu nhớ mà không trở lại
Truờng Sơn ơi, xin hương hồn đồng đội
Trở dậy dựng bia cho một con đường
Chẳng thể trở về nên buốt nhói trong tim
Nối tim bạn với tim mình bằng đường hành quân trong trí nhớ
Lá vàng rơi chiều nao bên suối nhỏ
Chiều nay...
...lại rơi trên tóc bạc chúng mình
Sáng 27/7/2011
Con đường chúng ta hành quân
Chỉ một lần rồi chẳng bao giờ trở lại
Suốt Trường Sơn có bao nhiêu đồng đội
Vùi xác mình vào con đường lãng quên
Nơi con suối khô khói thở rát đá lèn
Nơi cánh rừng muỗi bu thân sốt rét
Nơi trở giấc trong hầm khuya pháo kích
Chạm má mình nước mắt bạn sang tôi
Một con đường cơn đói quặn như sôi
Thèm đến khóc bát canh chua của mẹ
Một con đường âm u thư không tem gửi vội
Người vào người ra ôm nhau giữa cổng trời
Những con đường đi chỉ một lần thôi
Người về cứ bâng khuâng đêm nhớ
Người nằm xuống nát hồn mơ quê cũ
Con đường xưa thăm thẳm nhói tim mình
Có một thời con đường ấy lung linh
Mắt trong mắt, những bài ca ra trận
Anh gặp em tóc xanh trùm súng đạn
Áo ngực em dăng hôi hổi cả cánh rừng
Một con đường leo núi vượt sông
Cột mốc là những nấm mồ chết trẻ
Tên những cánh rừng mang tên người không về nữa
Một con đường nước mắt tưới rưng rưng
Thôi kể làm chi những tên đất tên sông
Bởi ứa máu nhớ mà không trở lại
Truờng Sơn ơi, xin hương hồn đồng đội
Trở dậy dựng bia cho một con đường
Chẳng thể trở về nên buốt nhói trong tim
Nối tim bạn với tim mình bằng đường hành quân trong trí nhớ
Lá vàng rơi chiều nao bên suối nhỏ
Chiều nay...
...lại rơi trên tóc bạc chúng mình
Sáng 27/7/2011
VanVN.Net - Sáng nay, 10/8/2011 tại Nhà hát lớn Hà Nội, Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Việt Nam (VAVA) đã long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm nửa thế kỷ thảm họa da cam gieo rắc trên đất nước ta. Đúng ...
VanVN.Net - Nhà văn I. M. Poliakov, Tổng biên tập Văn báo, ủy viên ủy ban Văn hóa phủ Tổng thống, ủy viên Đoàn chủ tịch Hội nhà báo Matxcơva, tác giả nhiều tiểu thuyết chống quan liêu như Tình trạng ...
VanVN.Net - Việc kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khóa XIII lần này đã phải dành thời gian chủ yếu cho vấn đề tổ chức và nhân sự của các thiết chế Nhà nước, vẫn phải để ra thời lượng ...
VanVN.Net - Đỗ Kim Cuông vừa cho xuất bản “Sau rừng là biển” - cuốn tiểu thuyết thứ 12. Đọc những trang đầu, tưởng chỉ là một câu chuyện đơn giản và quen thuộc: ba người lính quê một tỉnh đồng ...
Tiếp tục chương trình hoạt động của kỳ họp thứ 4 (Khóa VIII), hôm nay, ngày 7/8/2011, BCH Hội Nhà văn VN đã có chuyến đi thực tế tại trại sản xuất giống tu hài của công ty TNHH Đỗ Tờ ...
VanVN.Net - Nửa đầu thế kỷ XIX là sự bắt đầu vương triều Nguyễn với cuộc lên ngôi của Gia Long vào 1802. Tôi muốn gọi đó là một thời “khó sống” khi viết về Nguyễn Công Trứ và Cao Bá
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn