Những ban đêm thành cột mốc tháng năm/ Đêm xanh vợi cũng trở thành đêm trắng/ Đêm thao thức đón chờ ánh sáng/ Đêm của chúng ta ấp ủ những mặt trời. (Đêm trắng - Nguyễn Văn Thạc)
Gửi thư    Bản in

Chùm thơ thiếu nhi của Phạm Tự Do

27-06-2014 07:47:44 PM

Ông lão đánh cá và con cá vàng

Một ông lão nghèo khó
Sống với mụ vợ già
Mụ suốt ngày cau có
Và luôn mồm rầy la.

Nghề chài lưới khơi xa
Bữa no, nhiều bữa đói
Một hôm đã tối trời
Cá không con dính lưới.

Cố thêm một mẻ cuối
Hy vọng có chút may
Cho mụ vợ chiều nay
Đỡ cằn nhằn la lối.

Vận may chờ đã tới
Có một chú cá vàng
Trời tối nên nhập nhoàng
Nằm gọn trong tay lưới.

Ông thò tay tóm lấy
Cá thảm thiết van nài
Nếu ông thả con ngay
Sẽ đền ơn tất cả.

Nghe mà lòng thương quá
Ông thả, cá vàng bơi
Nó rối rít cất lời
Cảm ơn ông đánh cá.

Về nhà kể cho vợ
Mụ nổi cơn lôi đình:

“Cái máng lợn cũ mèm
Sao ông không xin mới.”

Ông vội ra biển gọi
Cá vàng ơi cá vàng
Cái máng lợn cũ mèm
Xin cá cho được đổi.

Vui vẻ cá nhận lời
Tạm biệt ông cá lặn.

Mấy ngày không cáu bẳn
Mụ vợ lại dở cơn
Ngôi nhà rách trống trơn
Sao ông không đòi hỏi.

Lại ra biển ông gọi
Cá vàng ơi cá vàng
Cá ngoi lên vội vàng
Ơi ân nhân xin nói.

Mụ vợ tôi,…mụ đòi
Một lâu đài xây mới.

Sẽ có lâu đài mới
Thật lộng lẫy nguy nga
Kẻ hầu hạ vào ra
Mụ sẽ thành nữ chúa…

Hai tên lính canh cửa
Đuổi ông chẳng cho vào
Chúng đẩy ông lộn nhào
Bay vào trong chuồng ngựa.

Qua được mươi dăm bữa
Mụ lại đòi cá vàng
Ta chưa thỏa giầu sang
Muốn làm vua biển cả.

Bắt cá về hầu hạ.
Muốn gì là có liền
Bởi cá ở kề bên
Lão già kia bỏ xó.

Lòng tham còn chi nữa?
Mụ đã sướng như tiên
Cá vàng giận đi liền
Biến mụ về như cũ.

Ngồi bên máng lợn vỡ
Căn nhà xơ xác ngèo
Ngoài khơi sóng cồn cào
Xô bờ cơn phẫn nộ.

 

Chia phần

Phỏng theo chuyên dân gian Hungari

Hai anh em gấu nhỏ

Có một bánh lương khô

Chia nhau sao mà khó

Ai cũng muốn phần to

Cãi nhau om cả phố

 

Có anh cáo đi qua

Nhìn thèm nhỏ cả dãi

Bèn từ từ tiến lại

Để tôi chia đều cho

Cáo bẻ bánh lương khô

Cố ý thành to-nhỏ

Rồi ra vẻ không rõ

Hỏi: Đã bằng nhau chưa?

Phần to bên tay phải

Cáo bèn ngoạm một cái

Hóa ra phần bé con

Phần bên trái lớn hơn

Cáo lại ngoạm cái nữa

Kém bên phải một nửa

Hai phần chưa bằng nhau

Ngoạm cho một nhát sau

Giờ hai phần đều nhỉ?

Bé bằng hạt quả bí

Đồng ý – ta nhận phần

Anh em gấu tần ngần

Bánh lương khô to thế

Trên tay còn một tý

Thằng cáo kia lừa mình

Cáo đã đi xa dần

Tủm tỉm cười khoái chí.

 

Cáo và sói

 

Chúa sơn lâm bị ốm

Nằm dụi ở trong hang

Các loài thú đến thăm

Quà chất đầy như núi.

Nhà sói cũng mang tới

Nào sữa thỏ sữa cừu

Vốn gét cáo nhiều mưu

Cơ hội này phải diệt

Thì thầm cho chúa biết

Cáo nó không vào thăm

Là có ý chờ xem

Bệnh chúa có qua khỏi.

Hôm qua trên đỉnh núi

Nơi chúa hay dừng chân

Thấy cáo đứng oai nghiêm

Nhìn giang sơn của chúa.

Cáo lẻn vào nghe rõ

Căm sói đến tận xương

Nó muốn mình hết đường

Mình phải mau liệu kế.

Cáo vào thăm chúa trễ

Mang theo mấy củ sâm

Nói rằng sâm ngàn năm

Mất tháng trời mới thấy

Lòng thương chúa biết mấy

Lặn lội trong rừng sâu

May ở đỉnh núi cao

Con đào mang về vội

Chúa uống vào sẽ khỏi

Sức lại như ngày xưa

Nhưng phải ninh với da

Của đầu đàn nhà sói.

Cáo vừa dứt lời nói

 

Chúa sơn lâm tin liền

Vồ ngay sói ở bên

Lột da để làm thuốc.

 

Hại người ở cửa trước

Cửa sau hại lại mình

Chỉ khuyên chúa điều lành

 

Lên đầu trang

Tiêu đề

Hiện tại không có bình luận nào.

Viết bình luận của bạn


Các tin mới hơn

Nhân vật  

Nhà thơ Hữu Thỉnh: “Cỏ bao phen phải làm lại từ đầu”

VanVN.Net - Trong số các nhà thơ chống Mỹ, Hữu Thỉnh không phải là người gây được ấn tượng sớm. Hầu như phần lớn thành tựu trong sáng tác của ông đều xuất hiện sau năm 1975. Song, Hữu Thỉnh lại ...