Sắc màu của cơn say
Trong cơn say cô đơn
Người thợ gốm rót tràn ly rượu
Quên ngọn lửa trong lò
Non hay già chẳng biết
Sớm mai ôm mặt khóc
Bình móm rồi màu sắc cũng phôi pha
Bán cho ai? Chiếc bình phi nghệ thuật
Hình dáng, sắc màu
Do cơn say và ma quỷ tạo ra
Chàng có ngờ đâu chiếc bình đã thành vô giá
Chẳng bao giờ tạo lại được đâu
Sắc màu ấy không họa sĩ nào pha nổi
Sắc màu của cơn say và những nỗi đau.
Sóng Hồ Tây
Tặng nhà thơ Phùng Quán
Từ khung cửa gỗ nhìn ra
Mảnh trời đáy nước
Khách thơ vơi chút lòng trần
Từ khung cửa gỗ nhìn ra
Nắng trưa đã già
Cười trên sóng biếc
Tiếng cười chìm xuống hố sâu
Tiếng cười thẳm sâu không đáy
Đáy ở không cũng trời cao
Từ khung cửa sổ nhìn ra
Sóng gợn mặt hồ gợi hồn thơ “Côn Đảo”
Nhớ bàn tay nâng chén “mời bác Ba Vì”
Chén rượu in bóng núi trần ngâm
Từ khung cửa gỗ nhìn ra
Thấy cơn mưa bóng mây ồn ào đến
Như khách ghé thăm
Để lại những giọt sao thẫm in trên bờ cát
Như những dấu chân mưa trở về trời …
Tháp Bút
Tháp bút viết thơ lên trời
Lời nắng và trăng
Lời mưa sấm gió
Lời của đêm lấp lánh muôn sao
Tôi đứng bên hồ gươm
Nghe hồn nao nao
Nhập vào tháp bút
Nghe thơ không lời.
Ai vẫy nét mềm như liễu
Bảng lảng mây đáy nước mặt trời
Trăng gần trăng xa lung linh huyền thoại
Gió theo lối cũ bay đôi
Ai ngỏ lòng mình cho trăng đến chơi
Ai giấu mặt trời trong tim thao thức
Cơn mưa bóng mây đến thăm ai
Để lại những giọt sao thẫm in trên bờ biếc
Như những dấu chân vội về trời
Chỉ là cảm giác thôi
Mưa nắng mây trời có nói gì đâu
Ta đứng ở ngoài hồn nhập vào tháp bút
Ta bay hay gió bay
Ta trôi hay trăng trôi
Tháp bút nhập vào ta hay ta nhập vào tháp bút
Sắc màu của cơn say
Trong cơn say cô đơn
Người thợ gốm rót tràn ly rượu
Quên ngọn lửa trong lò
Non hay già chẳng biết
Sớm mai ôm mặt khóc
Bình móm rồi màu sắc cũng phôi pha
Bán cho ai? Chiếc bình phi nghệ thuật
Hình dáng, sắc màu
Do cơn say và ma quỷ tạo ra
Chàng có ngờ đâu chiếc bình đã thành vô giá
Chẳng bao giờ tạo lại được đâu
Sắc màu ấy không họa sĩ nào pha nổi
Sắc màu của cơn say và những nỗi đau.
Sóng Hồ Tây
Tặng nhà thơ Phùng Quán
Từ khung cửa gỗ nhìn ra
Mảnh trời đáy nước
Khách thơ vơi chút lòng trần
Từ khung cửa gỗ nhìn ra
Nắng trưa đã già
Cười trên sóng biếc
Tiếng cười chìm xuống hố sâu
Tiếng cười thẳm sâu không đáy
Đáy ở không cũng trời cao
Từ khung cửa sổ nhìn ra
Sóng gợn mặt hồ gợi hồn thơ “Côn Đảo”
Nhớ bàn tay nâng chén “mời bác Ba Vì”
Chén rượu in bóng núi trần ngâm
Từ khung cửa gỗ nhìn ra
Thấy cơn mưa bóng mây ồn ào đến
Như khách ghé thăm
Để lại những giọt sao thẫm in trên bờ cát
Như những dấu chân mưa trở về trời …
Tháp Bút
Tháp bút viết thơ lên trời
Lời nắng và trăng
Lời mưa sấm gió
Lời của đêm lấp lánh muôn sao
Tôi đứng bên hồ gươm
Nghe hồn nao nao
Nhập vào tháp bút
Nghe thơ không lời.
Ai vẫy nét mềm như liễu
Bảng lảng mây đáy nước mặt trời
Trăng gần trăng xa lung linh huyền thoại
Gió theo lối cũ bay đôi
Ai ngỏ lòng mình cho trăng đến chơi
Ai giấu mặt trời trong tim thao thức
Cơn mưa bóng mây đến thăm ai
Để lại những giọt sao thẫm in trên bờ biếc
Như những dấu chân vội về trời
Chỉ là cảm giác thôi
Mưa nắng mây trời có nói gì đâu
Ta đứng ở ngoài hồn nhập vào tháp bút
Ta bay hay gió bay
Ta trôi hay trăng trôi
Tháp bút nhập vào ta hay ta nhập vào tháp bút
VanVN.Net - Sáng ngày 7/12/2013, tại trung tâm văn hóa 3-2 tỉnh Nam Định đã diễn ra Lễ kỷ niệm 95 năm sinh nhà thơ Nguyễn Bính (1918-2013). Lễ kỷ niệm do UBND tỉnh Nam Định và gia đình nhà thơ ...
VanVN.Net - Dường như cả cuộc đời ông muốn níu lại bất kỳ ai trên thế gian này để nhắn gửi. Có ai cưỡi ngựa về Kinh bắc…? Câu thơ giản dị mà giằu biểu tượng là thế của thi sỹ ...
VanVN.Net – Sáng 20/12/2013, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam (số 9 Nguyễn Đình Chiểu, Hai Bà Trưng, Hà Nội), Lễ kỷ niệm 100 năm sinh nhà văn Vũ Bằng được tổ chức trong bầu không khí ấm áp ...
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn