Những ban đêm thành cột mốc tháng năm/ Đêm xanh vợi cũng trở thành đêm trắng/ Đêm thao thức đón chờ ánh sáng/ Đêm của chúng ta ấp ủ những mặt trời. (Đêm trắng - Nguyễn Văn Thạc)
Gửi thư    Bản in

Thơ Trần Ninh Hồ

24-12-2013 10:06:25 AM

Cây và sông ngày hai mươi tuổi

 

Đã bao ngày tôi đi dưới hàng cây

Để tưởng tượng về em một dáng hình dịu mát

Để tưởng tượng cùng sông soi bóng ai giây lát

Để tin rằng rồi em sẽ qua đây!

 

Và em đã qua đây biến sông thành biển cả

Biến hàng cây, một khắc, hóa đại ngàn

Mang cho tôi một tình yêu bát ngát

Sắc xanh rừng và xanh biển miên man

 

Nhưng rồi sẽ ra sao, tôi giật mình ngơ ngác

Đến tiều phu cũng có thể lạc rừng

Và thủy thủ chẳng dễ gì vượt thác

Tuổi - cổ - tích qua rồi. Rừng biển quá mênh mang!

 

Nhưng còn em? Đúng là em đã đến

Có phải nàng tiên không? Có diệu pháp gì linh?

Nghe tôi hỏi, em chỉ cười dịu nhẹ

Tin cậy nắm tay tôi như tin cậy tay mình!

 

 

Em, hoàng hôn và ban mai

 

Có chút gì khẽ lướt

Trong dìu dịu chiều êm

Có chút gì như đêm

Đang rủ rê ánh sáng

Thế là chiều lặng phắc

Và nắng lịm vào đêm.

 

Khi mặt trời chưa lên

Sương mịt mờ bờ bến

Cây chừng đang ngủ quên

Cùng bầy chim thiêm thiếp

Ấm lành em lại đến

Cho cánh đồng ban mai.

 

 

Hình như

 

Hình như ánh sáng là em

Em, hình như cả bóng đêm dịu dàng

Ta cằn khô hóa mơ màng

Ta bình tâm giữa gian nan cõi người

Đâu nước mắt, đâu nụ cười

Ta từng cuối đất cùng trời chia nhau

 

Dại gì ta đợi kiếp sau

Hình như kiếp trước tình đầu vẫn... em?

 

 

Đàn sẻ đồng

 

Có những ngày đông không sao nhớ rõ

Chúng mình mười sáu hay là mười lăm

Chúng mình là cây, gió trời hay là cỏ

Bừng lên cùng củi lửa giữa căm căm

 

Bao đám sưởi đã tàn khi chiều xuống

Mà ánh hồng còn ửng đỏ lòng tay

Còn lóng lánh trong từng ánh mắt

Đàn sẻ đồng dạn dĩ chẳng hề bay

 

Đàn sẻ ấy không chút nào ngơ ngác

Dẫu bao ngày tôi đã đi xa

Sườn đồi cỏ, hàng cây, đàn sẻ đồng nơi ấy

Nhắc tôi rằng em vẫn thường qua...

 

Lên đầu trang

Tiêu đề

Hiện tại không có bình luận nào.

Viết bình luận của bạn


Các tin mới hơn

Nhân vật  

Có ai cưỡi ngựa về Kinh Bắc…

VanVN.Net - Dường như cả cuộc đời ông muốn níu lại bất kỳ ai trên thế gian này để nhắn gửi. Có ai cưỡi ngựa về Kinh bắc…? Câu thơ giản dị mà giằu biểu tượng là thế của thi sỹ ...