Những ban đêm thành cột mốc tháng năm/ Đêm xanh vợi cũng trở thành đêm trắng/ Đêm thao thức đón chờ ánh sáng/ Đêm của chúng ta ấp ủ những mặt trời. (Đêm trắng - Nguyễn Văn Thạc)
Gửi thư    Bản in

Thơ Vân Long

30-12-2013 03:25:38 PM

Đỉnh gió

 

Gió hú

Núi thông

Chàng thi sĩ khổng lồ

U ơ đêm gió dậy

Tìm chữ lửa, cho đam mê rực cháy

 

Gió hú

Núi thông

Tiếng tiêu trời

Sầu vạn cổ hồn tiêu bi thiết

Gió hú

Núi

Thông đòi làm người

 

Đứng thẳng

Xanh tươi…

 

Về bản thể

 

Rũ phố Bụi

Về ngõ Xanh

Về với bé Miu lên ba lém lỉnh

với con Phốc đành hanh

bắng nhắng dọa trẻ qua đường

 

Về với thơ ngây trong suốt

Ngô nghê hàm súc

Hồn nhiên như Đất

như Trời

 

Dọc ngõ Xanh

Ba ông cháu thong dong...

 

Thật và giả

 

Tôi chọn từ vườn năm bông cúc tím

Thật hài hoà – men rạn — một bình hoa

Chợt đỏ mặt vì lời reo cô bé:

Hoa ni lông đẹp quá, chú à!

 

Sự hoàn mỹ của thiên nhiên đến độ

Sau nhịp cười ran

Tôi bỗng nghi ngờ...

 

Bến lở

 

Khi tôi chưa tới đây

Đám lục bình vẫn trôi mải miết

Bến vẫn lở vì con nước xiết?

 

Khi tôi chưa đến đây

Tóc em vẫn dài như sông

Tiếng chuông chùa nhỏ giọt

Con họa mi cuối vườn xoài vẫn hót

Và số phận con người

Vẫn bên lở bên bồi…

 

Cả một đêm tâm sự vơi đầy

Nước mắt chớp sau mi…                                         

 

Tôi chỉ có hai bàn tay

Cộng thêm cuộc đời – như giọt nước

Mà nỗi đau em sa mạc!

 

Mảnh đất ấy - Số phận em

Mãi mãi

Nặng hành trang cuộc sống riêng tôi!

 

Lên đầu trang

Tiêu đề

Hiện tại không có bình luận nào.

Viết bình luận của bạn


Nhân vật  

Có ai cưỡi ngựa về Kinh Bắc…

VanVN.Net - Dường như cả cuộc đời ông muốn níu lại bất kỳ ai trên thế gian này để nhắn gửi. Có ai cưỡi ngựa về Kinh bắc…? Câu thơ giản dị mà giằu biểu tượng là thế của thi sỹ ...