Những ban đêm thành cột mốc tháng năm/ Đêm xanh vợi cũng trở thành đêm trắng/ Đêm thao thức đón chờ ánh sáng/ Đêm của chúng ta ấp ủ những mặt trời. (Đêm trắng - Nguyễn Văn Thạc)
Gửi thư    Bản in

Thơ Phạm Nguyễn Toan

20-10-2014 10:34:39 AM

Tác giả Phạm Nguyễn Toan

VIẾT CHO CON GÁI

Có lần chuyện cùng bà nội
Bà nói với cha một điều
Nước mắt chảy xuôi con ạ
Đàn bà khổ vì thương yêu

Ngày con chào đời - con gái!
Cha thấy lòng mình nở hoa
Rồi chợt có gì nghẹn lại
Khi nhớ câu chuyện của bà

Con là người thầy vĩ đại
Dạy cho cha đức hy sinh
Con là vị ân nhân lớn
Ban cha hạnh phúc đời mình

Hôm nay con tròn một tuổi
Và chập chững bước đầu tiên
Cha sẵn lòng làm tất cả 
Chỉ cầu mong con bình yên...

 

 

VỚI CON GÁI YÊU                                    

Viết cho Khánh An

 

Cha đặt tên con là Khánh An

để cầu mong con bình yên mà sống

dẫu cuộc đời không toàn phẳng lặng

thì trên môi cũng đừng rớt nụ cười…

 

Con là thiên thần có mặt trên đời

giúp cha biết thế nào là hạnh phúc

giúp cha biết vị mặn mòi nước mắt

chảy xuôi theo đêm gió trở trước nhà

 

Con giúp cha biết thương hơn đàn bà

biết trân trọng nghĩa cay gừng mặn muối

biết sự thiêng liêng bữa cơm chiều con đợi

và nhẫn nhịn hơn trước mọi sự cõi người

 

Mỗi ngày cha chỉ cần ôm con thôi

là những tủi hờn đều thành vô nghĩa

quay quắt mưu sinh bỗng trở nên thi vị

nắng quái mưa chiều lại thành nỗi xót xa…

 

Cha sợ nghĩ đến ngày con sẽ rời tay cha

Đi trả nợ đồng lần ở một ngôi nhà mới

Bé bỏng thế liệu rằng con chịu nổi

Những bão giông của một phận đàn bà…

 

Nhưng mà thôi, Khánh An của cha à!

Tuổi thơ luôn là những ngày đẹp nhất

Nên con cứ bình yên mà đón nhận

Bão giông nào cũng hãy để mình cha…

 

(18.9.2014)

 

 

 

Lên đầu trang

Tiêu đề

Hiện tại không có bình luận nào.

Viết bình luận của bạn