Nhà thơ Phan Ngọc Thường Đoan
CÓC-TAI
Thê Húc chiều qua rớt một nhịp - chòng chành
sáng nay gió mát rất bình yên
lũ bọ ngựa ôm lửa tam muội tự diệt
tro cốt chần chừ bến sông
tôi ủ tôi trong lòng bát nhã
ngồi đếm chân hương thiên trúc
nghe tiếng mõ
như tiếng lục lạc lắc trên nóc nôi mười tám tháng
cô gái điên reo hò trước hiên quán
đôi mắt đi ngược mùa trăng
hai bầu xuân treo ngọn nắng mai hồng
quạt mùa đông đẩy lửa tràn khỏi miệng lò sinh diệt
bạch lạp ngày chào đời nực mùi khuynh diệp
cay trên bia bọt sớm chiều
cỏ ra hoa sala trong xác mục không ai nhận
hoa gạo đen nhuộm đen tháp Bút ngà
chú rùa trẻ bơi qua cái bóng cũ
già trước mùi hoa liễu tháng năm
tôi quấn tôi thật ấm giữa chùm xương rồng khô
tín đồ lên men nếp ngỗng
câu thần chú có đôi cánh đẹp hơn mặt người
vuốt cựa múa trên bông vàng phật hạnh
sáng nay đầy gió
điên tỉnh ngọt cay bày ra đường phố
trộn cát đá con người
MƯA KHÔNG VỀ TRÊN HÀNG CÂY CỤT NGỌN
tôi ngạc nhiên trước con đường quen
bóng mát đi vắng
nắng bốc lửa dưới chân
tin ngày mai bão về
đêm qua hàng cây bị cưa cụt ngọn
thành phố sáng nay cụt ngọn
Sài Gòn như cái hộp vuông
sợ ngày mai bão về
những tàn cổ thụ bị vạt bằng
tiếng cười dây leo đắc thắng
thân ký sinh phút chốc đổi màu
Sài Gòn còn bao nhiêu hàng cây đại thọ
để chim non tập tiếng hót chào ngày?
để ve ngân?
để áo bay?
để bông phượng thắp lồng đèn đỏ ?
mỗi ngày tôi đi qua từng con đường
khắc và đếm
mỗi ngày tôi ở dưới từng tàn cây
đau rưng rức
nghe người xưa khóc giữa ban ngày
trên hàng cây cụt ngọn con chim về tìm tổ
tiếng chim kêu lạc bầy xanh mặt cỏ hoang
trên đường cây cụt ngọn thấy bóng mình không đầu
xếp hàng cầu nguyện
NHỮNG CON SÓC
con sóc trên dây điện nhìn người
ngạc nhiên thấy cây không có lá
người ngạc nhiên thấy phố có sóc
những con sóc đuôi vảnh cong múa theo vòng xe
tôi ngắm sóc múa trên dây điện
trên cột điện
trên cây si già
lòng reo vui sáng sớm
tôi ngắm sóc gặm trái bàng chín
mắt sóc long lanh nắng sáng
óng ả nắng trưa
rực trong đêm dưới trăng mười sáu
hồn bâng khuâng
sóc có biết buồn?
đôi lần tôi tự hỏi
người có biết buồn?
đôi lần tôi thắc mắc
sóc múa vô tư mừng ngày mới
mừng sương còn treo đầu cây mắc cỡ
mừng gió còn đùa lá bay
người múa khi mặt trời không mọc
múa cả lúc gió ngưng vi vu
múa mộng du trước cây khô chết
múa một mình với sân khấu không hồn
sóc nhìn người
khúc ban chiều lạc tông
viên đạn săn nám khói
tôi vẫn thấy sóc chuyền trong thành phố
cõng tiếng trẻ thơ tung tăng về rừng xưa
rừng xưa với đại ngàn xa lắm…
MẶT NẠ
buổi sáng sớm mặt trần hít sương
mặt trần hứng gió mát
buổi sáng sớm không cần che mặt
đôi mắt xuân hẹn mùa nắng đẹp
cười với người lạ ở ngã năm
buổi sáng sớm chưa vội trốn khói bụi
thong dong hòa quyện khí trời
tóc dưới vai bay về mùa đông xa lắc
thắt bính lời yêu một thuở vướng môi
chiếc xe mỗi ngày chở mặt người
chạm nhau lắc lư leng keng tiếng tàu điện cổ
mặt người trăm sắc khóc cười hờn giận
màu trẻ thơ hiếm hoi
người bán mặt nạ chưa vội chào mời
nụ cười nhựa duyên dáng trước mùi cà phê thơm
rải lúa mời bồ câu ăn sáng
xuôi cùng chiều buổi sáng trong lành
thiếu nữ tôi nhận cái liếc mắt
tình đong đưa yên sau
ngược đường cấm tìm tiếng chim phố
chim hót giọng sương trong trẻo trên tầng tầng cây
đôi má trăng bầu vành vạnh trên nền trời sáng
người gò lưng giấu mặt mùa bay trên tóc
chim còn hót chắc người còn tìm nhau?
sáng rất sớm ra đường không cần đeo mặt nạ
mặt trần cao ngạo ngắm đời
đôi phút vui
người bán mặt nạ bắt đầu rao khi mặt trời đỏ lưng cao ốc
ta không còn nhận ra nhau
dáng trước mặt hao hao tình cũ
mặt nạ che mặt người
dấu hỏi nào cong?
4.7.2009
Nhà thơ Phan Ngọc Thường Đoan
CÓC-TAI
Thê Húc chiều qua rớt một nhịp - chòng chành
sáng nay gió mát rất bình yên
lũ bọ ngựa ôm lửa tam muội tự diệt
tro cốt chần chừ bến sông
tôi ủ tôi trong lòng bát nhã
ngồi đếm chân hương thiên trúc
nghe tiếng mõ
như tiếng lục lạc lắc trên nóc nôi mười tám tháng
cô gái điên reo hò trước hiên quán
đôi mắt đi ngược mùa trăng
hai bầu xuân treo ngọn nắng mai hồng
quạt mùa đông đẩy lửa tràn khỏi miệng lò sinh diệt
bạch lạp ngày chào đời nực mùi khuynh diệp
cay trên bia bọt sớm chiều
cỏ ra hoa sala trong xác mục không ai nhận
hoa gạo đen nhuộm đen tháp Bút ngà
chú rùa trẻ bơi qua cái bóng cũ
già trước mùi hoa liễu tháng năm
tôi quấn tôi thật ấm giữa chùm xương rồng khô
tín đồ lên men nếp ngỗng
câu thần chú có đôi cánh đẹp hơn mặt người
vuốt cựa múa trên bông vàng phật hạnh
sáng nay đầy gió
điên tỉnh ngọt cay bày ra đường phố
trộn cát đá con người
MƯA KHÔNG VỀ TRÊN HÀNG CÂY CỤT NGỌN
tôi ngạc nhiên trước con đường quen
bóng mát đi vắng
nắng bốc lửa dưới chân
tin ngày mai bão về
đêm qua hàng cây bị cưa cụt ngọn
thành phố sáng nay cụt ngọn
Sài Gòn như cái hộp vuông
sợ ngày mai bão về
những tàn cổ thụ bị vạt bằng
tiếng cười dây leo đắc thắng
thân ký sinh phút chốc đổi màu
Sài Gòn còn bao nhiêu hàng cây đại thọ
để chim non tập tiếng hót chào ngày?
để ve ngân?
để áo bay?
để bông phượng thắp lồng đèn đỏ ?
mỗi ngày tôi đi qua từng con đường
khắc và đếm
mỗi ngày tôi ở dưới từng tàn cây
đau rưng rức
nghe người xưa khóc giữa ban ngày
trên hàng cây cụt ngọn con chim về tìm tổ
tiếng chim kêu lạc bầy xanh mặt cỏ hoang
trên đường cây cụt ngọn thấy bóng mình không đầu
xếp hàng cầu nguyện
NHỮNG CON SÓC
con sóc trên dây điện nhìn người
ngạc nhiên thấy cây không có lá
người ngạc nhiên thấy phố có sóc
những con sóc đuôi vảnh cong múa theo vòng xe
tôi ngắm sóc múa trên dây điện
trên cột điện
trên cây si già
lòng reo vui sáng sớm
tôi ngắm sóc gặm trái bàng chín
mắt sóc long lanh nắng sáng
óng ả nắng trưa
rực trong đêm dưới trăng mười sáu
hồn bâng khuâng
sóc có biết buồn?
đôi lần tôi tự hỏi
người có biết buồn?
đôi lần tôi thắc mắc
sóc múa vô tư mừng ngày mới
mừng sương còn treo đầu cây mắc cỡ
mừng gió còn đùa lá bay
người múa khi mặt trời không mọc
múa cả lúc gió ngưng vi vu
múa mộng du trước cây khô chết
múa một mình với sân khấu không hồn
sóc nhìn người
khúc ban chiều lạc tông
viên đạn săn nám khói
tôi vẫn thấy sóc chuyền trong thành phố
cõng tiếng trẻ thơ tung tăng về rừng xưa
rừng xưa với đại ngàn xa lắm…
MẶT NẠ
buổi sáng sớm mặt trần hít sương
mặt trần hứng gió mát
buổi sáng sớm không cần che mặt
đôi mắt xuân hẹn mùa nắng đẹp
cười với người lạ ở ngã năm
buổi sáng sớm chưa vội trốn khói bụi
thong dong hòa quyện khí trời
tóc dưới vai bay về mùa đông xa lắc
thắt bính lời yêu một thuở vướng môi
chiếc xe mỗi ngày chở mặt người
chạm nhau lắc lư leng keng tiếng tàu điện cổ
mặt người trăm sắc khóc cười hờn giận
màu trẻ thơ hiếm hoi
người bán mặt nạ chưa vội chào mời
nụ cười nhựa duyên dáng trước mùi cà phê thơm
rải lúa mời bồ câu ăn sáng
xuôi cùng chiều buổi sáng trong lành
thiếu nữ tôi nhận cái liếc mắt
tình đong đưa yên sau
ngược đường cấm tìm tiếng chim phố
chim hót giọng sương trong trẻo trên tầng tầng cây
đôi má trăng bầu vành vạnh trên nền trời sáng
người gò lưng giấu mặt mùa bay trên tóc
chim còn hót chắc người còn tìm nhau?
sáng rất sớm ra đường không cần đeo mặt nạ
mặt trần cao ngạo ngắm đời
đôi phút vui
người bán mặt nạ bắt đầu rao khi mặt trời đỏ lưng cao ốc
ta không còn nhận ra nhau
dáng trước mặt hao hao tình cũ
mặt nạ che mặt người
dấu hỏi nào cong?
4.7.2009
VanVN.Net - Chiều nay, 22 – 7 – 2011, Hội Nhà văn Việt Nam đã long trọng tổ chức lễ đón nhận danh hiệu Anh hùng Lao động cho nhà văn Sơn Tùng do Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết trao
VanVN.Net - Ngày 14-7-2011, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết ký quyết định 1083/QD-CTN phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động cho nhà văn Sơn Tùng đã vì “đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong lao động, sáng ...
VanVN.Net - Nhà thơ, nhà báo, đạo diễn, nhà biên kịch Nguyễn Xuân Hồng sinh ra, lớn lên và gắn bó cả một đời lao động sáng tạo với quê hương Bắc Giang. Nhưng những tác phẩm thơ, sân khấu, điện ...
VanVN.Net - Nhận lời mời của Hội Nhà văn Trung Quốc, thực hiện chương trình hợp tác giữa Bộ Văn hóa hai nước Việt Nam và Trung Quốc; đoàn nhà văn Việt Nam do nhà văn Nguyễn Trí Huân - Phó chủ tịch ...
VanVN.Net - (Trích phát biểu của ông Nguyễn Văn Đức, Thứ trưởng thường trực Bộ Tài nguyên và Môi trường, tại Diễn đàn Kinh tế Biển Việt Nam 2011 - Nha Trang ngày 08 tháng 6 năm 2011)…
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn