CẶN MUỐI
(Trích Đất nện)
1.
Cứ như là rủ nhau
Lũ chúng mình
Kẻ trước người sau
Láu háu ùa ra giữa thế kỷ hai mươi bi tráng
Không họ hàng
Đụng nòi chung giống
Khác phố lạ làng
Quàng cùng cảnh ngộ
Da tức tưởi vàng
Tóc lủi thủi đen
Nói, để dành hơi
Cười, rành che miệng
Tối đến
Kéo trăng làm đèn
Ngày lên
Vay trời mưa nắng
Chiều đông
Áo cơm đi vắng
Bầy cổ tích chen nhau mò vào bếp mót khoai
Gặp nồi niêu liêu xiêu cảm lạnh
Chuối xanh mẹ bòn
Mít còm con hái
Mộng mơ quay lơ ngã mẻ thềm
Ngấp nghé đầu làng cầu vồng chợt đến
Ngoài sông nước riết róng xanh
Ban mai rước ngày vào xóm
Trăng tán trăng quầng nắng mưa thấp thỏm
Ráng lụi vào đom đóm
Xanh om đêm ngày
Lập loè trời rẽ heo may
Đất nẻ mùa nam thanh nữ tú
Trai tơ đỏ tai
Gái mầm rần má
Mạ già ruộng ngấu cẩu mùa lên
Văng vẳng suốt đêm
Cô gái lái đò ngang mê mải thả rông những câu hò khuya khoắt
2.
Ngày mở mắt
Có mưa nguồn chớp bể
Chớp bể mau tắt
Mưa nguồn chóng tạnh
Áo xống phong phanh
Nóng lạnh đầy đường
Có đứa chua như chanh
Thời gian vắt cạn
Đứa ngửa mặt cười
Nuốt ánh sao rơi
Đứa vừa sinh ra
Mặt mũi đã được trời đánh dấu
Đứa ngáy khò khò
Đứa đái vọt cần câu
Đứa bỗng tuột vào trò đen đỏ
Đứa một mình mồ côi.
Thôn nấu rượu
Xóm thổi xôi
Vỏ bưởi xông lựng nhà
Than hồng cười nứt chậu
Bản hợp ca của lứa sau mùa trước
Rì rào xáo tháng năm
Xanh thầm cánh sẻ
Xanh thầm nỗi mong ngầm của mẹ
Gió đảo mùa
Trăng tròn tháng
Trẻ lên ba
Lũ chúng mình nếp thơm tẻ đậm
Ngậm đòng đòng trơn lông đỏ da
Sưởi nắng tinh sương
Tẩm hương đồng nội
Lội suối ngược rừng
Ngủ ngồi ăn đứng
Sấp ngửa bão giông
Kiếm tìm vốn liếng
Tậu bình yên
Rào dậu đất trời
Mùa khai giảng ríu ran đến lớp
Lớ ngớ màn đồng ca
Con gái con trai mòn hơi khản tiếng
Bổng trầm lấm láp ngân nga
Chợt đẫm sân trường mưa xối xả
Gió lau nhăn nhó sạch làu
Núm rốn mẩu rau
Náu vào đất mẹ
Thành tên quê hương
Thành nẻo đường về
Nhú mọc những mạch nguồn
Xanh úa dọc thời gian
Làng cũ phố xưa thất thường mưa nắng
Riêng rạ rơm vẫn thơm thảo thật thà.
3.
Thời đất nước đảo chao nghiêng ngả
Giặc dã râm ran vọc cõi bờ
Gói tình riêng
Khuôn mình thành hàng dọc
Đạn bom ngóc hai đầu
Nhọn như đòn xóc
Chúng mình đi
Ngược chiều tiếng khóc
Lăn lóc cùng đất nước bi hùng
Hốt sạch đời sinh viên
Nhúng tuột vào giông bão
Tuổi thanh niên
Đánh đáo chật chiến hào
Cuối trận tìm nhau
Tuốt trần mắt chắp tên ghép mặt
Lượm lặt bóng hình đồng đội
Vớt vát sức vóc mình
May mắn đạn thù chưa xuyên táo
Đáy mắt quạnh xanh
Nhớ mẹ
Quờ tay nắn quanh đầu
Cúi mặt xuống
Lắp hi vọng
Tọng đầy cơ số đạn
Gào lên một tiếng
Rạn không gian
Mang thế núi san vùi hang động
Nương hình sông nới rộng cánh buồm
Những năm tháng
Long đong bồi lở
Trở về khấp khểnh trong thơ
Bập bềnh ghềnh thác
Gió tha đi ngơ ngác lạc đường
Trong nóng lạnh tin yêu còn nguyên khối
Nước mắt ơi nước mắt
Từng trong vắt rồi
Sao tự dưng còn rưng rưng lọc sạn
Đêm mơ màng
Theo trăng lang thang
Thảng thốt thấy đường quê loả trắng
Ngỡ súng giặc mở toang rãnh đạn
Nấp trong trắng
Giăng bẫy đợi khắp làng
Giữa bình yên chợt ứ tràn ám ảnh
Sao cỏ cây bỗng hoá lá nguỵ trang
Đường cái quan toan quay lại lối mòn
Mập mờ lơ đãng
Nấn ná bóng ngày sang
Nắng căng tràn mặt đất
Lúa ngủ gật vàng ươm mương máng
Bỗng lạnh lưng thấp thỏm bất an
Hình như trong màu ráng đỏ
Có manh nha mồi lửa đốt nhà
Năm tháng vèo qua
Đêm ngày vụt đến
Có bếp mới nhen
Có sóng vọng về
Có thành phố ken thành nong kén
Có mái chùa uốn cong nén hương
Và đâu đó
Nửa xanh nửa héo
Bóng tàn tro lấp ló ngó nghiêng.
Chúng mình lớn lên
Đói no bện màu quê kiểng
Nắng to trời co mặt
Bữa cơm hắt ra tiếng cười thằng em út vụt chó gãy đũa
hả hê ngồi mút lại mẩu xương
Lửng bụng rồi ôm cún con oà khóc
Cứ thế tự dưng thành người lớn
Kỷ niệm tấp vào bóng nắng
Trả nỗi buồn cho trăng
Gạn thương nhớ đơm vào mưa gió
Mưa gió ngót thành mùa
Sao hờn tủi chớm nứt mầm hé nụ?
Quá khứ mù xa
Lụ khụ lết vào trưa vắng
Trong tiếng cu gù có điều chi đeo đẳng
Chín nục rồi
Những mùa chua lứa ngọt
Hay là chim hót gọi cơn mưa
Rót trong lành xuống bản làng thưa lạnh
Rải bùa mê đỏng đảnh đón mùa về
5.
Học tre xanh
Cách dựng thành xây luỹ
Học suối sông
Cách tìm nước giữ nguồn
Học hoàng hôn
Cách trốn khỏi lo buồn
Học chân trời
Cách nuôi nấng những giấc mơ
Học tổ tiên
Cách chườm mát cơn đau tụ máu
Học thời gian
Cách bàn giao đêm ngày bình thản
Học đàn chim
Cách dàn hàng ngang trở lại đại ngàn
Học đá
Cách lặng im
Học mẹ cha
Cách gói gém niềm tin
Học cách cắt móng tay không
phạm vào da thịt
Và học biển
Sau cuồng điên
Yên ắng
Sót lại xa khơi
Một chấm
Buồn ...
Không sớm
Và không muộn
Trời trong soi đất phẳng
Nắng đổ gọi mưa tuôn
Ngày đi
Đêm đi
Chúng mình đi
Nước mắt
Chắt muối cặn
Nuôi núi sông
Dậy thì ...
Hà Nội 30.07.2010
VanVN.Net