VanVN.Net - Thực ra, nếu cho “thả ga mong muốn”, thì cử tri mong muốn nhiều lắm ở các đại biểu quốc hội mà mình bầu ra…
Nhưng trên tinh thần thực tế, “liệu cơm gắp mắm”, thì chỉ dám mong các đại biểu quốc hội cần suy nghĩ kỹ để có những phát biểu đích đáng hơn trong các kỳ họp quốc hội, và quan trọng hơn, là đóng góp đích đáng cho việc làm luật, soạn thảo luật và đưa pháp luật vào cuộc sống, xoá bớt quá nhiều “kẽ hở” trong luật như hiện nay. Mong muốn thứ hai là đại biểu khi đã trúng cử rồi đừng xa lánh dân, ngại ngần khi tiếp xúc với cử tri, nhất là khi những cuộc tiếp xúc ấy nằm ngoài chương trình “tiếp xúc cử tri” hằng năm. Khi người dân có những bức xúc muốn được đề đạt lên quốc hội, thì nếu không thông qua cầu nối là đại biểu quốc hội, họ sẽ gửi những thư hay kiến nghị ấy lên thường vụ quốc hội. Nhưng như thế, gánh nặng sẽ được “đẩy lên trên”, trong khi đại biểu quốc hội có nghĩa vụ phải tiếp nhận đơn thư và làm những bước xử lý ban đầu. Ở các nước phát triển, mỗi đại biểu quốc hội đều có hẳn một văn phòng riêng của mình để làm việc, là vì vậy. Đừng biến những cuộc tiếp xúc cử tri theo định kỳ trở thành một việc làm hình thức và không có hiệu quả. Đã vào quốc hội là chấp nhận phải làm việc nhiều hơn, phải đối mặt với nhiều vấn đề hơn, và góp phần giải quyết những vấn đề trong phạm vị quyền hạn và chức trách của mình.
Lâu nay, có một thực trạng xảy ra trong các kỳ họp quốc hội, là nhiều đại biểu “ngại nói” do thiếu chuẩn bị hay do trình độ không tiếp cận rành rẽ được vấn đề nên không dám nói, sợ sai. Lại có những đại biểu “dám nói” nhưng nói…sai, nhiều khi khiến cử tri phải… ôm bụng cười. Ví dụ như ý kiến cho rằng đường sắt cao tốc “đi liền với chỉ số IQ. Nước nào có chỉ số IQ cao đều có đường sắt cao tốc”. Vị đại biểu này còn hùng hồn dẫn chứng: “Tôi đã đi nhiều nước có đường sắt cao tốc, thấy ở đó phụ nữ đi chợ, trẻ con đi học bằng…tàu hỏa cao tốc”. Những phát biểu kiểu như thế có thể không nhiều, nhưng đã làm giảm lòng tin của cử tri vào đại biểu quốc hội.
Thật khó để đòi hỏi khoá quốc hội nào cũng có những đại biểu thực sự vì dân và đủ trình độ cũng như bản lĩnh để phát biểu một cách thẳng thắn, trung thực, đầy tính xây dựng, đúng vai trò cũng như chức trách của một đại biểu quốc hội đầy trách nhiệm với dân với nước. Những đại biểu như thế không đại diện cho một “nhóm lợi ích” nào cả, mà đại diện cho lợi ích của nhân dân và của quốc gia. Chúng ta cần những đại biểu như vậy. Yêu cầu ấy có quá cao?…
VanVN.Net - Thực ra, nếu cho “thả ga mong muốn”, thì cử tri mong muốn nhiều lắm ở các đại biểu quốc hội mà mình bầu ra…
Nhưng trên tinh thần thực tế, “liệu cơm gắp mắm”, thì chỉ dám mong các đại biểu quốc hội cần suy nghĩ kỹ để có những phát biểu đích đáng hơn trong các kỳ họp quốc hội, và quan trọng hơn, là đóng góp đích đáng cho việc làm luật, soạn thảo luật và đưa pháp luật vào cuộc sống, xoá bớt quá nhiều “kẽ hở” trong luật như hiện nay. Mong muốn thứ hai là đại biểu khi đã trúng cử rồi đừng xa lánh dân, ngại ngần khi tiếp xúc với cử tri, nhất là khi những cuộc tiếp xúc ấy nằm ngoài chương trình “tiếp xúc cử tri” hằng năm. Khi người dân có những bức xúc muốn được đề đạt lên quốc hội, thì nếu không thông qua cầu nối là đại biểu quốc hội, họ sẽ gửi những thư hay kiến nghị ấy lên thường vụ quốc hội. Nhưng như thế, gánh nặng sẽ được “đẩy lên trên”, trong khi đại biểu quốc hội có nghĩa vụ phải tiếp nhận đơn thư và làm những bước xử lý ban đầu. Ở các nước phát triển, mỗi đại biểu quốc hội đều có hẳn một văn phòng riêng của mình để làm việc, là vì vậy. Đừng biến những cuộc tiếp xúc cử tri theo định kỳ trở thành một việc làm hình thức và không có hiệu quả. Đã vào quốc hội là chấp nhận phải làm việc nhiều hơn, phải đối mặt với nhiều vấn đề hơn, và góp phần giải quyết những vấn đề trong phạm vị quyền hạn và chức trách của mình.
Lâu nay, có một thực trạng xảy ra trong các kỳ họp quốc hội, là nhiều đại biểu “ngại nói” do thiếu chuẩn bị hay do trình độ không tiếp cận rành rẽ được vấn đề nên không dám nói, sợ sai. Lại có những đại biểu “dám nói” nhưng nói…sai, nhiều khi khiến cử tri phải… ôm bụng cười. Ví dụ như ý kiến cho rằng đường sắt cao tốc “đi liền với chỉ số IQ. Nước nào có chỉ số IQ cao đều có đường sắt cao tốc”. Vị đại biểu này còn hùng hồn dẫn chứng: “Tôi đã đi nhiều nước có đường sắt cao tốc, thấy ở đó phụ nữ đi chợ, trẻ con đi học bằng…tàu hỏa cao tốc”. Những phát biểu kiểu như thế có thể không nhiều, nhưng đã làm giảm lòng tin của cử tri vào đại biểu quốc hội.
Thật khó để đòi hỏi khoá quốc hội nào cũng có những đại biểu thực sự vì dân và đủ trình độ cũng như bản lĩnh để phát biểu một cách thẳng thắn, trung thực, đầy tính xây dựng, đúng vai trò cũng như chức trách của một đại biểu quốc hội đầy trách nhiệm với dân với nước. Những đại biểu như thế không đại diện cho một “nhóm lợi ích” nào cả, mà đại diện cho lợi ích của nhân dân và của quốc gia. Chúng ta cần những đại biểu như vậy. Yêu cầu ấy có quá cao?…
VanVN.Net - Sáng nay, 10/8/2011 tại Nhà hát lớn Hà Nội, Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Việt Nam (VAVA) đã long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm nửa thế kỷ thảm họa da cam gieo rắc trên đất nước ta. Đúng ...
VanVN.Net - Ngày 14-7-2011, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết ký quyết định 1083/QD-CTN phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động cho nhà văn Sơn Tùng đã vì “đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong lao động, sáng ...
VanVN.Net - Việc kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khóa XIII lần này đã phải dành thời gian chủ yếu cho vấn đề tổ chức và nhân sự của các thiết chế Nhà nước, vẫn phải để ra thời lượng ...
VanVN.Net - NXB Dân Trí vừa cho ra mắt tập truyện ngắn Hoa mẫu đơn của tác giả Lê Toán. Đây là tập truyện giả tưởng - cũng là món quà thứ tư, tác giả dành tặng cho thiếu nhi, sau ...
Tiếp tục chương trình hoạt động của kỳ họp thứ 4 (Khóa VIII), hôm nay, ngày 7/8/2011, BCH Hội Nhà văn VN đã có chuyến đi thực tế tại trại sản xuất giống tu hài của công ty TNHH Đỗ Tờ ...
VanVN.Net - Nửa đầu thế kỷ XIX là sự bắt đầu vương triều Nguyễn với cuộc lên ngôi của Gia Long vào 1802. Tôi muốn gọi đó là một thời “khó sống” khi viết về Nguyễn Công Trứ và Cao Bá
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn