Ngày sau, có ai người nước Nam qua đây
Xin đưa hài cốt tôi về với…
Lời ông khẩn cầu lúc lâm chung
Đã khắc vào đá
Đặt trên mộ
600 năm
Mưa nắng Giang Nam không mòn được
Trời đất Trung Hoa sương khói mịt mùng…
Bao người nước Nam đã qua đây
Đọc lời ông trong cỏ rối
Còn thấy bia đá đẫm nước mắt
Nhưng không một ai nghĩ đến việc đưa ông về
Hài cốt ông
Lặng lẽ tan trong hoang lạnh
Đất xứ người
Hài cốt ông
Lặng lẽ tan trong hoang lạnh
Đất xứ người…
Đêm khuya
Đọc Nam dược thần hiệu của ông
Bộ sách cứu đời, cứu người
Thấy dáng ông phảng phất trong chữ
Nghe văng vẳng đâu đây câu nói ấy
Lòng tự nhiên lạnh buốt
Nước mắt tôi nhoè ướt
Tôi bồi hồi thở than một mình
Chỉ có vầng trăng nghiêng bên cửa sổ
Dửng dưng…
Chỉ có vầng trăng nghiêng bên cửa sổ
Dửng dưng…
Cỏ cây ơi
Có lẽ chỉ còn Em là vẫn nhớ lời Người
Ngày ngày thổi lên thành gió
Ngọn gió về quê từ nấm mộ
La lả cành mềm ngoài cửa sổ
Vẫn gọi thầm …
Nào biết có ai nghe …
Hồn ông thành ngọn gió
Bay suốt nước Nam
Đêm đêm đập vào từng cánh cửa
Mỗi ngôi nhà…
Nào biết
Có ai nghe… *
———
* Tuệ Tĩnh là tên hiệu của Nguyễn Bá Tĩnh, người Cẩm Giàng Hải Dương, sinh khoảng năm 1330, đỗ tiến sĩ năm 1351, là một nhà sư và thày thuốc đại tài, bị bắt cống sang Trung Hoa năm 1385, sau mất ở Giang Nam, không rõ năm nào.
Ngã xe 3 giây
Mà 30 ngày đêm phải nằm bất động
Đầu óc tuyềnh toàng như ngôi nhà trống
Lơ mơ thức ngủ…
Chợt thấy bạn bè đi trong mưa
Không biết đi đâu
Tay không xách túi gió trăng
Nách không cắp chai rượu
Gặp nhau cười nói thênh thang
Nhớ mặt, quên tên, chẳng biết viết gì…
Một đời chắt chiu từng giọt chữ
Cuối cùng thành áng mây bay…
Sông núi tan hoang những thung lũng khoét đào
Những máy xúc khổng lồ, vết răng gầu dữ dội
Đánh bật gốc những cây rừng nghìn tuổi
Đại ngàn vỡ, nước đổ ào như thác…
Vầng trăng cháy đỏ bay qua mặt
Bỏng rát suốt sống lưng…
Tiếng đồng hồ trong đêm, đếm bước chân Thần Chết
Lang thang tìm ai đi khắp thế gian
Ta chẳng đón ngươi đâu
Câu thơ hay ta còn đang viết dở…
Lặng lẽ
Một mình
Leo ngược dốc…
Tỉnh dậy không biết mình ở đâu
Chợt nhận ra
Tiếng mưa trên mái tôn
Tiếng chuột trong giá sách…
À, mình đang nằm phòng viết
Phòng lạnh khép cửa
Lũ chuột ăn gì để sống
Suốt đêm, gặm sách của ta chăng?...
Ngày sau, có ai người nước Nam qua đây
Xin đưa hài cốt tôi về với…
Lời ông khẩn cầu lúc lâm chung
Đã khắc vào đá
Đặt trên mộ
600 năm
Mưa nắng Giang Nam không mòn được
Trời đất Trung Hoa sương khói mịt mùng…
Bao người nước Nam đã qua đây
Đọc lời ông trong cỏ rối
Còn thấy bia đá đẫm nước mắt
Nhưng không một ai nghĩ đến việc đưa ông về
Hài cốt ông
Lặng lẽ tan trong hoang lạnh
Đất xứ người
Hài cốt ông
Lặng lẽ tan trong hoang lạnh
Đất xứ người…
Đêm khuya
Đọc Nam dược thần hiệu của ông
Bộ sách cứu đời, cứu người
Thấy dáng ông phảng phất trong chữ
Nghe văng vẳng đâu đây câu nói ấy
Lòng tự nhiên lạnh buốt
Nước mắt tôi nhoè ướt
Tôi bồi hồi thở than một mình
Chỉ có vầng trăng nghiêng bên cửa sổ
Dửng dưng…
Chỉ có vầng trăng nghiêng bên cửa sổ
Dửng dưng…
Cỏ cây ơi
Có lẽ chỉ còn Em là vẫn nhớ lời Người
Ngày ngày thổi lên thành gió
Ngọn gió về quê từ nấm mộ
La lả cành mềm ngoài cửa sổ
Vẫn gọi thầm …
Nào biết có ai nghe …
Hồn ông thành ngọn gió
Bay suốt nước Nam
Đêm đêm đập vào từng cánh cửa
Mỗi ngôi nhà…
Nào biết
Có ai nghe… *
———
* Tuệ Tĩnh là tên hiệu của Nguyễn Bá Tĩnh, người Cẩm Giàng Hải Dương, sinh khoảng năm 1330, đỗ tiến sĩ năm 1351, là một nhà sư và thày thuốc đại tài, bị bắt cống sang Trung Hoa năm 1385, sau mất ở Giang Nam, không rõ năm nào.
Ngã xe 3 giây
Mà 30 ngày đêm phải nằm bất động
Đầu óc tuyềnh toàng như ngôi nhà trống
Lơ mơ thức ngủ…
Chợt thấy bạn bè đi trong mưa
Không biết đi đâu
Tay không xách túi gió trăng
Nách không cắp chai rượu
Gặp nhau cười nói thênh thang
Nhớ mặt, quên tên, chẳng biết viết gì…
Một đời chắt chiu từng giọt chữ
Cuối cùng thành áng mây bay…
Sông núi tan hoang những thung lũng khoét đào
Những máy xúc khổng lồ, vết răng gầu dữ dội
Đánh bật gốc những cây rừng nghìn tuổi
Đại ngàn vỡ, nước đổ ào như thác…
Vầng trăng cháy đỏ bay qua mặt
Bỏng rát suốt sống lưng…
Tiếng đồng hồ trong đêm, đếm bước chân Thần Chết
Lang thang tìm ai đi khắp thế gian
Ta chẳng đón ngươi đâu
Câu thơ hay ta còn đang viết dở…
Lặng lẽ
Một mình
Leo ngược dốc…
Tỉnh dậy không biết mình ở đâu
Chợt nhận ra
Tiếng mưa trên mái tôn
Tiếng chuột trong giá sách…
À, mình đang nằm phòng viết
Phòng lạnh khép cửa
Lũ chuột ăn gì để sống
Suốt đêm, gặm sách của ta chăng?...
VanVN.Net - Sáng nay, 10/8/2011 tại Nhà hát lớn Hà Nội, Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Việt Nam (VAVA) đã long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm nửa thế kỷ thảm họa da cam gieo rắc trên đất nước ta. Đúng ...
VanVN.Net - Ngày 14-7-2011, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết ký quyết định 1083/QD-CTN phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động cho nhà văn Sơn Tùng đã vì “đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong lao động, sáng ...
VanVN.Net - Việc kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khóa XIII lần này đã phải dành thời gian chủ yếu cho vấn đề tổ chức và nhân sự của các thiết chế Nhà nước, vẫn phải để ra thời lượng ...
VanVN.Net - NXB Dân Trí vừa cho ra mắt tập truyện ngắn Hoa mẫu đơn của tác giả Lê Toán. Đây là tập truyện giả tưởng - cũng là món quà thứ tư, tác giả dành tặng cho thiếu nhi, sau ...
Tiếp tục chương trình hoạt động của kỳ họp thứ 4 (Khóa VIII), hôm nay, ngày 7/8/2011, BCH Hội Nhà văn VN đã có chuyến đi thực tế tại trại sản xuất giống tu hài của công ty TNHH Đỗ Tờ ...
VanVN.Net - Nửa đầu thế kỷ XIX là sự bắt đầu vương triều Nguyễn với cuộc lên ngôi của Gia Long vào 1802. Tôi muốn gọi đó là một thời “khó sống” khi viết về Nguyễn Công Trứ và Cao Bá
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn