Chế Lan Viên: Đêm mơ nước, ngày thấy hình của nước/ Cây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhà/ Ăn một miếng ngon cũng đắng lòng vì Tổ quốc/ Chẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa (…) Ngày mai dân ta sẽ sống sao đây/ Sông Hồng chảy về đâu? Và lịch sử?/ Bao giờ dải Trường Sơn bừng giấc ngủ/ Cánh tay thần Phù Đổng sẽ vươn mây?
Gửi thư    Bản in

Chùm thơ: "Đá nhảy" - Hoài Quang Phương

02-08-2011 11:17:23 AM

ĐÁ NHẢY

Miền Đá Nhảy*

hình chú cóc chồm lên

con bò mộng bạng vào sóng biển 

thần trâu nghiêng sừng nhai gió trào bọt mép 

cô hồn nửa chìm ánh nước, nửa trên không.

 

Những tảng đá hình người khổng lồ gân guốc 

án ngữ trước phong ba 

tiền bối đá  

nhảy đến khơi xa 

cắm chân xuống đáy đại dương 

hóa phần thịt xương Tổ quốc 

hậu duệ đá 

nhảy qua bờ bão táp 

canh giữ hướng Đông.

 

Nguyễn Du qua đây 

rung lên hồn thơ 

cánh buồm đá hướng chân trời xa tắp.

 

Bác Hồ về đây**

bao quát non sông, đất trời, biển đảo 

in dấu đồng bào từ thuở sơ khai 

dự báo con đường ngày mai.

 

Tôi và mọi người dừng chân nơi đây 

cảm nhận trước miền Đá Nhảy 

đau đáu quần đảo trùng khơi –

chùm quả chín vàng dọc cành đất nước 

liền gốc – Cây Tổ quốc Việt Nam !

 

*  Thắng cảnh bên bờ biển Quảng Bình

**Năm 1957, Bác Hồ về Quảng Bình, đến thăm Đá Nhảy.

 

 

SAU TƯỢNG CÁT

Em tạc nên tượng cát làm gì?

câu hỏi trong lòng anh im lặng

 

Tượng cát chơi vơi trước biển sóng lùa 

giọt nắng trắng ngần thả lên đỉnh tháp 

khắc vào hư vô

 

Mùa hè, em đắp tượng 

bờ cát bồi hồi nhìn ánh mắt em

“Nghệ sĩ  là người tình của biển”

 

Khoảnh khắc đau buồn ập đến

cái đẹp hiện hình phút chốc tiêu tan 

số không lạnh lùng diễu cợt

 

Bắt đầu lại trên nền đổ vỡ 

em tạc hình nhịp đập trái tim

nụ hôn phập phồng ngực biển

 

Em nuối tiếc khi cơn sóng đến

hình hài tan biến . Hồn tượng vẫn còn .

 

Thái Lai 2011

 

 

CẢM NHẬN CÒN EM

Rừng dương xanh rì tiếng sóng

khúc thủy triều mở cánh ngày lên 

 

Những ngón tay thon mềm 

gỡ tia nắng vàng óng ánh 

giăng mắc khách sạn Cửa Tùng

 

Ngày có thể tắt 

nhưng sợi nắng xưa buộc vào hiện hữu 

không bao giờ đứt

 

Tia nắng chiếu sâu tận cùng lòng đất 

đầu kia nối với mặt trời 

nhịp sống của một thời khốc liệt

 

Màu lá dương chỉ xanh trong tưởng tượng 

gốc dương cháy hực đêm lửa bom

ngày đau thương tiêng sóng cũng khô cằn

 

Khẩu súng trường nơi bảo tàng còn dấu tay em 

khách sạn mang tên người nữ dân quân tuyến lửa

mở cửa ra phía biển mênh mông.

 

Mắt anh trên cửa sổ 

tay chạm vào sắc lá

cảm nhận còn em...

Lên đầu trang

Tiêu đề

Hiện tại không có bình luận nào.

Viết bình luận của bạn


Các tin mới hơn

Thư giãn  

Câu đối trúng tâm tư

VanVN.Net - Nhà văn Xuân Thiều ăn mừng tân gia. Sau bao nhiêu năm ăn ở chật chội trong khu tập thể, bây giờ khi tuổi đã cao nhà văn mới có được một ngôi nhà riêng. Nhà ba tầng. Đẹp ...

Nhà văn đọc sách  

Đất bỏng – bộ tiểu thuyết sử thi về vùng mỏ Cẩm Phả

VanVN.Net - "Đất bỏng" thực sự là một cuốn tiểu thuyết mang tính sử thi hấp dẫn người đọc. Cái bỏng rát của vùng đất đó không chỉ dừng lại ở sự bỏng rát của thời tiết vùng mỏ vỗn dĩ ...

Tư liệu  

Hoài Thanh với văn chương và hành động

VanVN.Net - Trong lịch sử văn học nước nhà chưa từng thấy một ai ngoài Hoài Thanh cùng một lúc phát hiện hơn 40 gương mặt thi ca và liền đó định hình họ trên thi đàn. Hơn 40 gương mặt ...