Đường lên Yên Tử
Rễ tùng xoắn xuýt thời gian
cộm dưới bàn chân ta bậc lên rắn rỏi
suốt bảy trăm năm
bao dấu chân qua
bao vết gậy mòn
tiếp nối
con đường ngày một sáng trong
người đời đâu đã hiểu hết Trần Nhân Tông?
ở tột cùng vinh quang
ở tột cùng quyền lực
rời cung vua đến miền thâm sơn u tịch
nằm trướng giấy bạn với chim muông
bữa cơm chay tịnh với măng cùng nấm
chẳng màng chi cuộc đời nơi cung cấm
phải chi lòng Người u ẩn?
phải từ bỏ chốn trần tục bụi bặm?
Hoàng cung sửng sốt
lòng dân xôn xao
Người vẫn giấu kín điều mình ấp ủ
thản nhiên bước lên non cao Yên Tử
trăm năm lòng tự nhủ lòng *
hỡi tán tùng xanh
hỡi mái trúc vàng
ẩn hiện khói sương mái chùa đỉnh tháp
vẫn ấm mãi dấu chân Người bước
suốt bảy trăm năm như buổi ban đầu
suối Ngự Dội vẫn nguyên vẹn đường cong
nước lấp lánh như là vua đang tắm
chùa Một Mái sớm chiều vẫn thấp thoáng
bóng Người đọc sách viết kinh
hoa sen đất nở tím dọc lối lên
ngan ngát hương như Người vừa dạo bước
không ngựa xe
chỉ một chiếc gậy trúc thôi
Người xuống xuống lên lên Yên Tử
chia đều cho chúng sinh ngọn lửa
cháy ngời ngời đức tin
để hóa Phật chính trong tâm mình
Người là bầu bạn
Người cũng là điều thiêng liêng
của chúng sinh khát khao sống ĐẸP
ta đi con đường Người đi thuở trước
lên đến tận cùng mây trắng bay
đứng trên đỉnh núi trên cả ngọn cây
ta chợt thấy như ở ngoài giới hạn
giữa bốn phía gương trời lồng lộng
ánh mắt Người sáng láng đỉnh non cao
------------------
* Thơ Trần Nhân Tông: Bách niên tâm ngữ tâm
Nguyễn Du hát với phường vải
Sông Lam đỏ lựng hoàng hôn… hề
Núi Hồng trong chiều tím sẫm… hề
Đò ơi! Chở choa sang bên tê
Choa ở Tiên Điền lòng thì bên nớ
Ơi mái chèo quẫy mạnh lên đi
Con sông Lam răng mà chiều ni
Choa thấy rộng hơn mọi lúc
Bóng chiều xuống cũng chừng gấp gấp
Chỉ con đò là uể oải trên sông
Chắc bên nớ các o đang mong
Khăn đóng áo the chân đi guốc mộc
Nguyễn hào hoa trong dáng vẻ thư sinh
Vừa thấy Nguyễn những cặp mắt tinh ranh
Của các ả các o rực lên như ánh đuôc
Nguyễn từ tốn: Các o hề ta hát
- Sông Lam bốn mùa nước xiết
Ngàn Hồng sừng sững quanh năm
Lòng người có vượt được cách ngăn
Cho câu hò chung bến cho gió trăng chung thuyền?
- Tiếng thoi đưa lắc cắc như tiếng chim chuyền
Sóng sông Lam thầm thì như hơi thở
Lòng bên ni có khác chi bên nớ
Sao tháng ngày vẫn biền biệt cách xa?
Cánh phường vải bỗng rộn rã như bầy ong
Người kéo tay người lôi áo Nguyễn
Chiếc khăn đóng văng khỏi đầu, tóc sổ
Đôi guốc ngoài hiên không cánh mà bay
Nguyễn vẫy vùng bất lực giữa vòng vây
Những cặp môi hôn vào má chàng tới tấp
Những vồng ngực rung rung tràn trề sức lực
Những tiếng cười ran thách thức chàng trai
Nguyễn chợt lặng im ra vẻ mệt nhoài
Nhưng lòng thì râm ran khó tả
Đậm đậm mùi mồ hôi nồng thơm hương sả
Quyện nên một phần hồn của Nguyễn Tiên sinh
Ngay cả khi làm quan lớn triều đình
Nguyễn vẫn thẫn thờ với bóng hình các o phường vải
Cái khan khát mặn mòi vị muối
Đã hóa Kiều thành tâm khảm dân gian
Hóa đời ông nhân hậu tựa vầng trăng.
Đường lên Yên Tử
Rễ tùng xoắn xuýt thời gian
cộm dưới bàn chân ta bậc lên rắn rỏi
suốt bảy trăm năm
bao dấu chân qua
bao vết gậy mòn
tiếp nối
con đường ngày một sáng trong
người đời đâu đã hiểu hết Trần Nhân Tông?
ở tột cùng vinh quang
ở tột cùng quyền lực
rời cung vua đến miền thâm sơn u tịch
nằm trướng giấy bạn với chim muông
bữa cơm chay tịnh với măng cùng nấm
chẳng màng chi cuộc đời nơi cung cấm
phải chi lòng Người u ẩn?
phải từ bỏ chốn trần tục bụi bặm?
Hoàng cung sửng sốt
lòng dân xôn xao
Người vẫn giấu kín điều mình ấp ủ
thản nhiên bước lên non cao Yên Tử
trăm năm lòng tự nhủ lòng *
hỡi tán tùng xanh
hỡi mái trúc vàng
ẩn hiện khói sương mái chùa đỉnh tháp
vẫn ấm mãi dấu chân Người bước
suốt bảy trăm năm như buổi ban đầu
suối Ngự Dội vẫn nguyên vẹn đường cong
nước lấp lánh như là vua đang tắm
chùa Một Mái sớm chiều vẫn thấp thoáng
bóng Người đọc sách viết kinh
hoa sen đất nở tím dọc lối lên
ngan ngát hương như Người vừa dạo bước
không ngựa xe
chỉ một chiếc gậy trúc thôi
Người xuống xuống lên lên Yên Tử
chia đều cho chúng sinh ngọn lửa
cháy ngời ngời đức tin
để hóa Phật chính trong tâm mình
Người là bầu bạn
Người cũng là điều thiêng liêng
của chúng sinh khát khao sống ĐẸP
ta đi con đường Người đi thuở trước
lên đến tận cùng mây trắng bay
đứng trên đỉnh núi trên cả ngọn cây
ta chợt thấy như ở ngoài giới hạn
giữa bốn phía gương trời lồng lộng
ánh mắt Người sáng láng đỉnh non cao
------------------
* Thơ Trần Nhân Tông: Bách niên tâm ngữ tâm
Nguyễn Du hát với phường vải
Sông Lam đỏ lựng hoàng hôn… hề
Núi Hồng trong chiều tím sẫm… hề
Đò ơi! Chở choa sang bên tê
Choa ở Tiên Điền lòng thì bên nớ
Ơi mái chèo quẫy mạnh lên đi
Con sông Lam răng mà chiều ni
Choa thấy rộng hơn mọi lúc
Bóng chiều xuống cũng chừng gấp gấp
Chỉ con đò là uể oải trên sông
Chắc bên nớ các o đang mong
Khăn đóng áo the chân đi guốc mộc
Nguyễn hào hoa trong dáng vẻ thư sinh
Vừa thấy Nguyễn những cặp mắt tinh ranh
Của các ả các o rực lên như ánh đuôc
Nguyễn từ tốn: Các o hề ta hát
- Sông Lam bốn mùa nước xiết
Ngàn Hồng sừng sững quanh năm
Lòng người có vượt được cách ngăn
Cho câu hò chung bến cho gió trăng chung thuyền?
- Tiếng thoi đưa lắc cắc như tiếng chim chuyền
Sóng sông Lam thầm thì như hơi thở
Lòng bên ni có khác chi bên nớ
Sao tháng ngày vẫn biền biệt cách xa?
Cánh phường vải bỗng rộn rã như bầy ong
Người kéo tay người lôi áo Nguyễn
Chiếc khăn đóng văng khỏi đầu, tóc sổ
Đôi guốc ngoài hiên không cánh mà bay
Nguyễn vẫy vùng bất lực giữa vòng vây
Những cặp môi hôn vào má chàng tới tấp
Những vồng ngực rung rung tràn trề sức lực
Những tiếng cười ran thách thức chàng trai
Nguyễn chợt lặng im ra vẻ mệt nhoài
Nhưng lòng thì râm ran khó tả
Đậm đậm mùi mồ hôi nồng thơm hương sả
Quyện nên một phần hồn của Nguyễn Tiên sinh
Ngay cả khi làm quan lớn triều đình
Nguyễn vẫn thẫn thờ với bóng hình các o phường vải
Cái khan khát mặn mòi vị muối
Đã hóa Kiều thành tâm khảm dân gian
Hóa đời ông nhân hậu tựa vầng trăng.
VanVN.Net - Sáng nay, 10/8/2011 tại Nhà hát lớn Hà Nội, Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Việt Nam (VAVA) đã long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm nửa thế kỷ thảm họa da cam gieo rắc trên đất nước ta. Đúng ...
VanVN.Net - Ngày 14-7-2011, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết ký quyết định 1083/QD-CTN phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động cho nhà văn Sơn Tùng đã vì “đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong lao động, sáng ...
VanVN.Net - Việc kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khóa XIII lần này đã phải dành thời gian chủ yếu cho vấn đề tổ chức và nhân sự của các thiết chế Nhà nước, vẫn phải để ra thời lượng ...
VanVN.Net - NXB Dân Trí vừa cho ra mắt tập truyện ngắn Hoa mẫu đơn của tác giả Lê Toán. Đây là tập truyện giả tưởng - cũng là món quà thứ tư, tác giả dành tặng cho thiếu nhi, sau ...
Tiếp tục chương trình hoạt động của kỳ họp thứ 4 (Khóa VIII), hôm nay, ngày 7/8/2011, BCH Hội Nhà văn VN đã có chuyến đi thực tế tại trại sản xuất giống tu hài của công ty TNHH Đỗ Tờ ...
VanVN.Net - Nửa đầu thế kỷ XIX là sự bắt đầu vương triều Nguyễn với cuộc lên ngôi của Gia Long vào 1802. Tôi muốn gọi đó là một thời “khó sống” khi viết về Nguyễn Công Trứ và Cao Bá
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn