KHÁT VỌNG TRƯỜNG SƠN *
Nằm kề nhau
Những nấm mộ giống nhau
Mười nghìn bát hương
Mười nghìn ngôi sao cháy
Mười nghìn tiếng chuông ngân trong im lặng
Mười nghìn trái tim neo ở đầu nguồn
Mười nghìn đôi vai từng gánh Trường Sơn
Mười nghìn đôi tay mở rừng xé núi
Mười nghìn đôi chân bám trên trọng điểm
Mười nghìn đôi mắt ngước hái mây chiều...
Mười nghìn ngọn đèn thắp miền giông bão
Mười nghìn bếp ấm giữa lòng rừng xanh
Mười nghìn cơn mưa, mười nghìn cơn nắng
Mười nghìn trận sốt bạc rừng nguyên sinh
Mười nghìn chiếc gậy của thời đôi mươi
Mười nghìn nếp nhăn hằn lên trước tuổi
Mười nghìn vết đau, mười nghìn vòng trắng
Mười nghìn mái tóc bị phát quang dần...
Mười nghìn Trường Sơn trong một Trường Sơn
Mười nghìn lời ca trong bài ca lớn
Mười nghìn cái tên đêm đêm mẹ nhắc
Mười nghìn giấc mơ của mẹ chờ ta
Mười nghìn con đò thương về bến đợi
Mười nghìn hạt giống chưa về phù sa...
Mười nghìn tấm bia, còn mười nghìn nữa
Mười nghìn đồng đội nằm rải Trường Sơn
Mười nghìn hài cốt chưa về khói hương
Mười nghìn đơn côi nằm trong cõi vắng
Mười nghìn cô quạnh lang thang nẻo rừng...
Mười nghìn khát vọng được về bên nhau !
CÓ MỘT HÀ NỘI Ở TRƯỜNG SƠN
Dưới bóng Chùa Một cột
lặng lẽ giấc nghìn thu
ngàn linh hồn hội tụ
thăm thẳm cõi Trường Sơn
Trời biếc như Hồ Gươm
xanh trên từng mái mộ
gió hay lời của Phố
nhẹ ru từng ngôi sao
Đây: Hàng Bạc, Hàng Đào
đây: Cửa Nam, Cửa Bắc…
Đống Đa ai vừa nhắc
chợt bùi ngùi Thanh Xuân!
Những tên phố, tên đường
khắc sâu vào bia đá
Hà Nội, chia hai nửa
như sông chảy đôi miền
Người đi qua cuộc chiến
nằm lại với Trường Sơn
giữa mưa chiều nắng sớm
thương nhớ đất Thăng Long…
Hồn Châu thổ vấn vương
nơi ngàn lau mây trắng
người ra đi trẻ lắm
mấy ai về Thủ đô!
Hồn quyện vào đất đỏ
chuyện rì rầm đêm đêm,
xưa mở đường khai bến
nay lời khói, giọng sương
Hồn như nước trẻo trong
nhập vào nghìn năm trước
chảy trong từng mạch đất
dòng tâm linh diệu huyền
Ai khoác áo sinh viên
ai từng chai tay thợ
ai trai cày ngoại ô
ai uốn đào trồng húng
nay ở cõi Vô cùng
vẫn hồn Người Hà Nội!
Một Hà Nội linh thiêng
nơi thượng nguồn Bến Hải
những người không thêm tuổi
ra đi
còn hát mãi
Đây lắng hồn sông núi ngàn năm *
----------------
Lời bài hát Người Hà Nội của Nguyễn Đình Thi
CƠN MƯA RỪNG CHIỀU NAY
Mấy mươi năm lặng lẽ dưới rừng sâu
chúng tôi đến đưa anh về với mẹ
tây Trường Sơn chiều nay mưa tầm tã
thác trời tuôn, nghiêng ngã gió bốn bề
Tấm ni long dành che hài cốt
chúng tôi như cây đẫm buốt mưa rừng
tay đồng đội nâng niu đồng đội
cơn mưa rừng trào khóe mắt rưng rưng!
Dưới cơn mưa là nén hương cháy dở
chút hương quê chưa thơm hết lòng mình
đỉnh non cao òa cơn sóng vỡ
nhịp tim dồn thao thức phía bình minh.
Hóa thành đất cái gia tài của lính
vóc dáng mẹ cho cũng đã đất rồi
thành đất cả dòng tên cha gọi
đất khai sinh ngọn lửa dưới mưa trời!
Ngày mai anh về với mẹ
gửi lại cơn mưa thao thiết cho rừng
nắm đất Trường Sơn bọc trong vuông vải nhỏ
như lửa đầu nguồn thắm mạch đất quê hương
NẤM MỘ HAI BIA *
Người Quảng Trị - người Thái Bình
dưới ba tấc đất cốt hình của ai?
Vô danh ba chục năm dài
giờ chung một mộ khắc hai tên người.
Đúng? Sai? Cỏ chẳng trả lời
hỏi thông, thông đứng dưới trời vi vu
Đành lòng mượn khói mùa thu
một người ngả nón ngồi ru hai người…
--------------------
*Nghĩa trang LSQG Trường Sơn có 68 ngôi mộ vô danh. Năm 2000 khi tôi đến đó thấy có 12 ngôi mộ đã được thân nhân các liệt sĩ gắn bia, trong đó có mộ gắn 2 bia.
VE KÊU Ở NGHĨA TRANG TRƯỜNG SƠN
Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hôn
kêu bồ đề xanh, kêu tượng đài trắng
kêu buốt lá kim trên cây mọc thẳng
tiếng kêu nhức nhức Trường Sơn
Ve kêu mất-còn
tiếng kèn chiêu tập
ve kêu mỏi mòn
nhắc thời màu ứa
về chưa…về chưa…?
Về chưa…về chưa…?
cũng đành nhắc lại
với mồ không tên và mộ có tên!
Về chưa…về chưa?...
cũng đành nhắc mãi
gọi hồn rừng sâu thăm thẳm lạnh lùng!
Nén hương cháy lên thành đuốc bùng bùng
ve kêu như lửa trùng trùng ngọn sông…
GIẾNG Ở LÈN HÀ
Người đi. Người đã đi rồi…
Ao trong không cạn, giếng khơi vẫn đầy
Tỏ mờ gió thổi, tóc bay
Mùi hương bồ kết đâu đây thoảng về.
Em. Mười sáu tuổi xa quê
Trường Sơn thăm thẳm bốn bề đạn bom
Lính thông tin áo vai mòn
Rừng già một khoảng giếng tròn soi chung…
Bây giờ, hương khói rưng rưng
Tên khắc bia đá lưng chừng Lèn sâu
Tìm em. Chẳng thấy em đâu
Gọi em. Lá rụng ngang đầu hoa râm!
Lược gương đặt chốn âm thầm
Mong nghe trở lại một lần gàu va
Nước trong mà buốt lòng ta
Múc chiều lên gội…cỏ hoa cũng chiều
Giá mà cất được lời yêu
Chắc đây – đó, cũng vợi nhiều xót thương
Thôi thì lấy giếng làm gương
Soi chung đôi cõi âm – dương, gọi là…
TRƯỜNG SƠN TÓC DÀI
Đã nằm yên trong núi
những vầng ngực thơm hoa dẻ dịu dàng
sau ánh sáng
những đôi mắt khép lại
có một Binh đoàn con gái ra đi.
Chỉ còn lại dòng tên trên đá
tắm nắng mưa dầu dãi đầu nguồn
sau cuộc chiến họ là người về muộn
trễ hội pháo hoa, lỡ bữa tiệc mừng.
Thời con gái là thời cầm súng
thời phá bom, xẻ núi, bắc cầu
có một Trường Sơn tóc dài nương náu
trong miền trời trùng điệp mây bay.
Bạn ở đây
em cũng ở đây
ngã xuống đất tóc còn tươi như suối
có một đoàn quân tóc dài không tuổi
gội hương rừng ngan ngát mái Trường Sơn…
KHÁT VỌNG TRƯỜNG SƠN *
Nằm kề nhau
Những nấm mộ giống nhau
Mười nghìn bát hương
Mười nghìn ngôi sao cháy
Mười nghìn tiếng chuông ngân trong im lặng
Mười nghìn trái tim neo ở đầu nguồn
Mười nghìn đôi vai từng gánh Trường Sơn
Mười nghìn đôi tay mở rừng xé núi
Mười nghìn đôi chân bám trên trọng điểm
Mười nghìn đôi mắt ngước hái mây chiều...
Mười nghìn ngọn đèn thắp miền giông bão
Mười nghìn bếp ấm giữa lòng rừng xanh
Mười nghìn cơn mưa, mười nghìn cơn nắng
Mười nghìn trận sốt bạc rừng nguyên sinh
Mười nghìn chiếc gậy của thời đôi mươi
Mười nghìn nếp nhăn hằn lên trước tuổi
Mười nghìn vết đau, mười nghìn vòng trắng
Mười nghìn mái tóc bị phát quang dần...
Mười nghìn Trường Sơn trong một Trường Sơn
Mười nghìn lời ca trong bài ca lớn
Mười nghìn cái tên đêm đêm mẹ nhắc
Mười nghìn giấc mơ của mẹ chờ ta
Mười nghìn con đò thương về bến đợi
Mười nghìn hạt giống chưa về phù sa...
Mười nghìn tấm bia, còn mười nghìn nữa
Mười nghìn đồng đội nằm rải Trường Sơn
Mười nghìn hài cốt chưa về khói hương
Mười nghìn đơn côi nằm trong cõi vắng
Mười nghìn cô quạnh lang thang nẻo rừng...
Mười nghìn khát vọng được về bên nhau !
CÓ MỘT HÀ NỘI Ở TRƯỜNG SƠN
Dưới bóng Chùa Một cột
lặng lẽ giấc nghìn thu
ngàn linh hồn hội tụ
thăm thẳm cõi Trường Sơn
Trời biếc như Hồ Gươm
xanh trên từng mái mộ
gió hay lời của Phố
nhẹ ru từng ngôi sao
Đây: Hàng Bạc, Hàng Đào
đây: Cửa Nam, Cửa Bắc…
Đống Đa ai vừa nhắc
chợt bùi ngùi Thanh Xuân!
Những tên phố, tên đường
khắc sâu vào bia đá
Hà Nội, chia hai nửa
như sông chảy đôi miền
Người đi qua cuộc chiến
nằm lại với Trường Sơn
giữa mưa chiều nắng sớm
thương nhớ đất Thăng Long…
Hồn Châu thổ vấn vương
nơi ngàn lau mây trắng
người ra đi trẻ lắm
mấy ai về Thủ đô!
Hồn quyện vào đất đỏ
chuyện rì rầm đêm đêm,
xưa mở đường khai bến
nay lời khói, giọng sương
Hồn như nước trẻo trong
nhập vào nghìn năm trước
chảy trong từng mạch đất
dòng tâm linh diệu huyền
Ai khoác áo sinh viên
ai từng chai tay thợ
ai trai cày ngoại ô
ai uốn đào trồng húng
nay ở cõi Vô cùng
vẫn hồn Người Hà Nội!
Một Hà Nội linh thiêng
nơi thượng nguồn Bến Hải
những người không thêm tuổi
ra đi
còn hát mãi
Đây lắng hồn sông núi ngàn năm *
----------------
Lời bài hát Người Hà Nội của Nguyễn Đình Thi
CƠN MƯA RỪNG CHIỀU NAY
Mấy mươi năm lặng lẽ dưới rừng sâu
chúng tôi đến đưa anh về với mẹ
tây Trường Sơn chiều nay mưa tầm tã
thác trời tuôn, nghiêng ngã gió bốn bề
Tấm ni long dành che hài cốt
chúng tôi như cây đẫm buốt mưa rừng
tay đồng đội nâng niu đồng đội
cơn mưa rừng trào khóe mắt rưng rưng!
Dưới cơn mưa là nén hương cháy dở
chút hương quê chưa thơm hết lòng mình
đỉnh non cao òa cơn sóng vỡ
nhịp tim dồn thao thức phía bình minh.
Hóa thành đất cái gia tài của lính
vóc dáng mẹ cho cũng đã đất rồi
thành đất cả dòng tên cha gọi
đất khai sinh ngọn lửa dưới mưa trời!
Ngày mai anh về với mẹ
gửi lại cơn mưa thao thiết cho rừng
nắm đất Trường Sơn bọc trong vuông vải nhỏ
như lửa đầu nguồn thắm mạch đất quê hương
NẤM MỘ HAI BIA *
Người Quảng Trị - người Thái Bình
dưới ba tấc đất cốt hình của ai?
Vô danh ba chục năm dài
giờ chung một mộ khắc hai tên người.
Đúng? Sai? Cỏ chẳng trả lời
hỏi thông, thông đứng dưới trời vi vu
Đành lòng mượn khói mùa thu
một người ngả nón ngồi ru hai người…
--------------------
*Nghĩa trang LSQG Trường Sơn có 68 ngôi mộ vô danh. Năm 2000 khi tôi đến đó thấy có 12 ngôi mộ đã được thân nhân các liệt sĩ gắn bia, trong đó có mộ gắn 2 bia.
VE KÊU Ở NGHĨA TRANG TRƯỜNG SƠN
Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hôn
kêu bồ đề xanh, kêu tượng đài trắng
kêu buốt lá kim trên cây mọc thẳng
tiếng kêu nhức nhức Trường Sơn
Ve kêu mất-còn
tiếng kèn chiêu tập
ve kêu mỏi mòn
nhắc thời màu ứa
về chưa…về chưa…?
Về chưa…về chưa…?
cũng đành nhắc lại
với mồ không tên và mộ có tên!
Về chưa…về chưa?...
cũng đành nhắc mãi
gọi hồn rừng sâu thăm thẳm lạnh lùng!
Nén hương cháy lên thành đuốc bùng bùng
ve kêu như lửa trùng trùng ngọn sông…
GIẾNG Ở LÈN HÀ
Người đi. Người đã đi rồi…
Ao trong không cạn, giếng khơi vẫn đầy
Tỏ mờ gió thổi, tóc bay
Mùi hương bồ kết đâu đây thoảng về.
Em. Mười sáu tuổi xa quê
Trường Sơn thăm thẳm bốn bề đạn bom
Lính thông tin áo vai mòn
Rừng già một khoảng giếng tròn soi chung…
Bây giờ, hương khói rưng rưng
Tên khắc bia đá lưng chừng Lèn sâu
Tìm em. Chẳng thấy em đâu
Gọi em. Lá rụng ngang đầu hoa râm!
Lược gương đặt chốn âm thầm
Mong nghe trở lại một lần gàu va
Nước trong mà buốt lòng ta
Múc chiều lên gội…cỏ hoa cũng chiều
Giá mà cất được lời yêu
Chắc đây – đó, cũng vợi nhiều xót thương
Thôi thì lấy giếng làm gương
Soi chung đôi cõi âm – dương, gọi là…
TRƯỜNG SƠN TÓC DÀI
Đã nằm yên trong núi
những vầng ngực thơm hoa dẻ dịu dàng
sau ánh sáng
những đôi mắt khép lại
có một Binh đoàn con gái ra đi.
Chỉ còn lại dòng tên trên đá
tắm nắng mưa dầu dãi đầu nguồn
sau cuộc chiến họ là người về muộn
trễ hội pháo hoa, lỡ bữa tiệc mừng.
Thời con gái là thời cầm súng
thời phá bom, xẻ núi, bắc cầu
có một Trường Sơn tóc dài nương náu
trong miền trời trùng điệp mây bay.
Bạn ở đây
em cũng ở đây
ngã xuống đất tóc còn tươi như suối
có một đoàn quân tóc dài không tuổi
gội hương rừng ngan ngát mái Trường Sơn…
VanVN.Net - Hưởng ứng tinh thần “Trẻ em là hiền tài và nguyên khí của quốc gia” theo kế hoạch phát triển giáo dục đến năm 2020. Từ ngày 3-8/8/2011 tại Trung tâm Triển lãm Giảng Võ (148 Giảng Võ – ...
VanVN.Net - Ngày 14-7-2011, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết ký quyết định 1083/QD-CTN phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động cho nhà văn Sơn Tùng đã vì “đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong lao động, sáng ...
VanVN.Net - Việc kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khóa XIII lần này đã phải dành thời gian chủ yếu cho vấn đề tổ chức và nhân sự của các thiết chế Nhà nước, vẫn phải để ra thời lượng ...
VanVN.Net - NXB Dân Trí vừa cho ra mắt tập truyện ngắn Hoa mẫu đơn của tác giả Lê Toán. Đây là tập truyện giả tưởng - cũng là món quà thứ tư, tác giả dành tặng cho thiếu nhi, sau ...
Tiếp tục chương trình hoạt động của kỳ họp thứ 4 (Khóa VIII), hôm nay, ngày 7/8/2011, BCH Hội Nhà văn VN đã có chuyến đi thực tế tại trại sản xuất giống tu hài của công ty TNHH Đỗ Tờ ...
VanVN.Net - Nửa đầu thế kỷ XIX là sự bắt đầu vương triều Nguyễn với cuộc lên ngôi của Gia Long vào 1802. Tôi muốn gọi đó là một thời “khó sống” khi viết về Nguyễn Công Trứ và Cao Bá
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn