Tác giả Cao Duy Bằng
Biển và sóng
Biển xa rồi
Sóng chẳng lặng yên
Chiều mỏi phố
Quen chân về lối cũ
Phượng vào hè
Khuyết tròn khung nhớ
Bụi khói xe
Em trắng khăn che
Ta mải mê
Sài Gòn phố ngày về
Giấc mơ đẹp mây bay
Chiều “biển lạ”
Dương liễu chao
Nghiêng nghiêng sắc lá
Thoáng nao lòng chớm lạnh thu theo
Nhớ khơi xa
Mây ôm đảo lắng chiều
Cánh hải âu
Trắng buồm trắc ẩn
Đêm sương lạnh
Trăng vàng gieo lối
Bước chân nghiêng trên cát lạc nẻo về
Biển xa rồi
Sao sóng vỗ bờ khuya
Giấc mộng nắng mai
Neo buồm kỷ niệm
Một chút thôi
Hương thầm
Chợt đến
Để đêm đêm sóng vỗ biển lòng
Em và mùa thu
Mùa đã sang
Cây vội khoác áo vàng
Cho lối về bịn rịn
Thương người mấy nẻo lang thang
Thu rồi em
Sen thoáng đượm buồn
Bàng bạc màu sương cốm
Lục bình trôi dập dềnh quên tím
Mây lơ ngơ theo gió vắt sang mùa
Thu rồi em
Nghiêng mắt lá bên hè
Đóa cúc dại hoa vàng rắc nhớ
Khóm trúc lả
Bướm tìm lạc chỗ
Chim ri buồn xao xác về đâu
Hoàng hôn chưa mà tim tím đêm sâu?
Trời mơ ảo… Ánh sao chi chít
Sông Ngân Hà trắng màu tiễn biệt
Ta mong ngày tháng bảy với mưa ngâu.
Đêm nay
Se lạnh sương mau
Lòng nhen nhúm hương mùa thao thức
Vắng em rồi
Tiếng thu lạnh ngắt
Lòng lặng buồn
Trong chiếc lá mùa rơi
Nhan sắc đêm cao nguyên
Ta tựa vào mây
Tay chạm phải vòm trời xám bạc
Một ngôi nhà sàn
Vách tre mái lợp
Đêm cao nguyên ngọn lửa bập bùng
Rung chuyển núi rừng
Những cánh tay và đôi chân nhảy nhót
Em theo điệu K’Ho múa hát
Nhịp đi anh ngượng ngùng
Em mặc váy để lỏng đôi chân
Anh đóng khố một lần bỡ ngỡ
Đà Lạt đêm nay ta cùng mắc nợ
Có phải không cao nguyên!
Bởi vụng về dẫm ngón chân em
Hai má cùng ửng đỏ
Anh si mê vít cong cần trúc
Môi khép rượu tình
Đầu chạm tóc xanh
Hai cặp mắt long lanh
Ché rượu vơi dần theo nốt nhạc
Say rượu nồng
Hai trái tim loạn nhịp
Đường về bẻ mộng chia hai
Đà Lạt đêm nay
Ta ngồi trên mây
Tựa lưng vào gió
Nhan sắc đêm cao nguyên bốc lửa
Mảnh đời sau lưng lá
Hai chín tết cô bán hàng rau góc chợ
Lại qua người chen đông
Rau bán được năm đồng
Người thêm ba cắc rưỡi
Xôn xao như gió thổi
Em nhặt từng đồng xu
Mong trả vốn còn dư
Trang trải ba ngày tết
Sau lưng lá
Mảnh đời em biết
Cọng rau gầy xanh mượt mồ hôi
Vẹt bàn chân lạnh giá sương phơi
Rau nhạt úa đếm người qua lại
Gánh nặng lo toan
Ngọt lời khách tới
Đôi môi khàn khản giọng khô
Nắng chiều lệch bóng em mơ
Chợ dăng dài hàng hoa hàng bánh
Rượu bia sóng sánh
Rau lại thêm héo vàng
Lúc chợ tan
Bóng em còn đọng lại
Năm qua mau
Tết không đợi
Ngày tháng mỏi theo về
Tiền học con đang gọi
Giăng nỗi buồn xanh cả cơn mê
Mỏng manh xác ve
Đồng tiền đỏ thổi cay mắt đắng
Giao thừa đêm nay lạnh
Em về kịp không
Tác giả Cao Duy Bằng
Biển và sóng
Biển xa rồi
Sóng chẳng lặng yên
Chiều mỏi phố
Quen chân về lối cũ
Phượng vào hè
Khuyết tròn khung nhớ
Bụi khói xe
Em trắng khăn che
Ta mải mê
Sài Gòn phố ngày về
Giấc mơ đẹp mây bay
Chiều “biển lạ”
Dương liễu chao
Nghiêng nghiêng sắc lá
Thoáng nao lòng chớm lạnh thu theo
Nhớ khơi xa
Mây ôm đảo lắng chiều
Cánh hải âu
Trắng buồm trắc ẩn
Đêm sương lạnh
Trăng vàng gieo lối
Bước chân nghiêng trên cát lạc nẻo về
Biển xa rồi
Sao sóng vỗ bờ khuya
Giấc mộng nắng mai
Neo buồm kỷ niệm
Một chút thôi
Hương thầm
Chợt đến
Để đêm đêm sóng vỗ biển lòng
Em và mùa thu
Mùa đã sang
Cây vội khoác áo vàng
Cho lối về bịn rịn
Thương người mấy nẻo lang thang
Thu rồi em
Sen thoáng đượm buồn
Bàng bạc màu sương cốm
Lục bình trôi dập dềnh quên tím
Mây lơ ngơ theo gió vắt sang mùa
Thu rồi em
Nghiêng mắt lá bên hè
Đóa cúc dại hoa vàng rắc nhớ
Khóm trúc lả
Bướm tìm lạc chỗ
Chim ri buồn xao xác về đâu
Hoàng hôn chưa mà tim tím đêm sâu?
Trời mơ ảo… Ánh sao chi chít
Sông Ngân Hà trắng màu tiễn biệt
Ta mong ngày tháng bảy với mưa ngâu.
Đêm nay
Se lạnh sương mau
Lòng nhen nhúm hương mùa thao thức
Vắng em rồi
Tiếng thu lạnh ngắt
Lòng lặng buồn
Trong chiếc lá mùa rơi
Nhan sắc đêm cao nguyên
Ta tựa vào mây
Tay chạm phải vòm trời xám bạc
Một ngôi nhà sàn
Vách tre mái lợp
Đêm cao nguyên ngọn lửa bập bùng
Rung chuyển núi rừng
Những cánh tay và đôi chân nhảy nhót
Em theo điệu K’Ho múa hát
Nhịp đi anh ngượng ngùng
Em mặc váy để lỏng đôi chân
Anh đóng khố một lần bỡ ngỡ
Đà Lạt đêm nay ta cùng mắc nợ
Có phải không cao nguyên!
Bởi vụng về dẫm ngón chân em
Hai má cùng ửng đỏ
Anh si mê vít cong cần trúc
Môi khép rượu tình
Đầu chạm tóc xanh
Hai cặp mắt long lanh
Ché rượu vơi dần theo nốt nhạc
Say rượu nồng
Hai trái tim loạn nhịp
Đường về bẻ mộng chia hai
Đà Lạt đêm nay
Ta ngồi trên mây
Tựa lưng vào gió
Nhan sắc đêm cao nguyên bốc lửa
Mảnh đời sau lưng lá
Hai chín tết cô bán hàng rau góc chợ
Lại qua người chen đông
Rau bán được năm đồng
Người thêm ba cắc rưỡi
Xôn xao như gió thổi
Em nhặt từng đồng xu
Mong trả vốn còn dư
Trang trải ba ngày tết
Sau lưng lá
Mảnh đời em biết
Cọng rau gầy xanh mượt mồ hôi
Vẹt bàn chân lạnh giá sương phơi
Rau nhạt úa đếm người qua lại
Gánh nặng lo toan
Ngọt lời khách tới
Đôi môi khàn khản giọng khô
Nắng chiều lệch bóng em mơ
Chợ dăng dài hàng hoa hàng bánh
Rượu bia sóng sánh
Rau lại thêm héo vàng
Lúc chợ tan
Bóng em còn đọng lại
Năm qua mau
Tết không đợi
Ngày tháng mỏi theo về
Tiền học con đang gọi
Giăng nỗi buồn xanh cả cơn mê
Mỏng manh xác ve
Đồng tiền đỏ thổi cay mắt đắng
Giao thừa đêm nay lạnh
Em về kịp không
VanVN.Net - Sáng nay, 10/8/2011 tại Nhà hát lớn Hà Nội, Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Việt Nam (VAVA) đã long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm nửa thế kỷ thảm họa da cam gieo rắc trên đất nước ta. Đúng ...
VanVN.Net - Ngày 14-7-2011, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết ký quyết định 1083/QD-CTN phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động cho nhà văn Sơn Tùng đã vì “đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong lao động, sáng ...
VanVN.Net - Việc kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khóa XIII lần này đã phải dành thời gian chủ yếu cho vấn đề tổ chức và nhân sự của các thiết chế Nhà nước, vẫn phải để ra thời lượng ...
VanVN.Net - NXB Dân Trí vừa cho ra mắt tập truyện ngắn Hoa mẫu đơn của tác giả Lê Toán. Đây là tập truyện giả tưởng - cũng là món quà thứ tư, tác giả dành tặng cho thiếu nhi, sau ...
Tiếp tục chương trình hoạt động của kỳ họp thứ 4 (Khóa VIII), hôm nay, ngày 7/8/2011, BCH Hội Nhà văn VN đã có chuyến đi thực tế tại trại sản xuất giống tu hài của công ty TNHH Đỗ Tờ ...
VanVN.Net - Nửa đầu thế kỷ XIX là sự bắt đầu vương triều Nguyễn với cuộc lên ngôi của Gia Long vào 1802. Tôi muốn gọi đó là một thời “khó sống” khi viết về Nguyễn Công Trứ và Cao Bá
Tiêu đề
Viết bình luận của bạn