Chế Lan Viên: Đêm mơ nước, ngày thấy hình của nước/ Cây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhà/ Ăn một miếng ngon cũng đắng lòng vì Tổ quốc/ Chẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa (…) Ngày mai dân ta sẽ sống sao đây/ Sông Hồng chảy về đâu? Và lịch sử?/ Bao giờ dải Trường Sơn bừng giấc ngủ/ Cánh tay thần Phù Đổng sẽ vươn mây?
Gửi thư    Bản in

"Những câu thơ từ đất" của Phan Minh Châu

05-10-2011 12:52:42 PM

LỜI TRI ÂN VỚI NHỮNG NGƯỜI VỠ ĐẤT

 

Liên tiếp những cú phone

Các anh đang gọi

Không thể nào từ chối

Chúng tôi lên .

Hôm nay trời trỡ gió

Không như mọi hôm nắng quàng bóng ngã

Cứ mỗi chặng đường lại phải tạm dừng chân.

Chúng tôi lên

Không phải điểm cách đây mấy ngày chúng tôi đã đến

Dù một xã nghèo cũng ấp ủ tình thơ

Chúng tôi lên

Chen vài chỗ ngồi trên  khoanh đất trống

Chai rượu miệt vườn không nhất thiết phải là bia

Một bửa cơm rau

Đôi bóng cá Dìa

Thơm hăn hắc cái mùi chanh,ớt,tỏi

Hay đĩa gỏi tượng hình cục tác,lá chanh

Ở quê

Đang vụ mùa rát mặt

Ai cũng bận trăm công nghìn việc

Những sào ruộng sau hè đang chờ thu hoạch

Còn mọi lo toan cho con trẻ đến trường .

Nhưng……

Vẫn đôi ngày các anh gọi chúng tôi lên

Các anh thương chúng tôi

Như chúng tôi đã từng nhớ đất

Một nỗi nhớ ấm như vầng trăng mật

Theo những con đường chảy suốt một triền sông

Trời lập Thu không còn tiếng ve ngân

Tiếng dế ngoài đồng gọi bàn chân trẻ

Chỉ nghe tiếng máy tuốt ầm ì

Đang cuốn từng gié lúa

Trả cho người ơn nghĩa đã sinh sôi

Sau lễ thôi nôi

Các anh đọc những câu thơ nóng hổi

Trên mãnh đất làng nơi đang mùa trẩy khói

Gom phù sa về nơi mạch rẽ của sông

Nơi những bàn tay đen đủi bão dông

Nơi da thịt ngai ngái mùi của đất

Các anh trách chúng tôi

Sao lại đọc những câu thơ quá thật

Dù một xã nghèo đôi lúc phải thêm tương

Liên tiếp những cú phone

Chúng tôi lại lên đường

Cánh đồng mới đưa tôi qua chốn củ

Nghe tiếng trống tựu trường

Gọi vầng trăng mười sáu

Thu vào mùa giục giã chúng tôi đi

 

NHỮNG CÂU THƠ TỪ ĐẤT

 

Rất nhiều cú phone

Các anh mời chúng tôi lên chơi

Trước đọc thơ sau uống rượu

Những bài thơ sinh ra từ cây lúa

Từ miếng đất làng năm tháng bận triền miên

Chúng tôi lên

Băng qua những cánh đồng con gái

Những con đường sầm sập mùa Đông

Băng qua những ổ voi đôi lần xe trật bánh

Băng qua phiên chợ chiều quang gánh trật vai

Băng qua những cây cầu đang tìm lại đời sông

Và hợp tác xã đang gồng mình làm lại

Các anh đón chúng tôi từ doi đất trống

Nơi mỗi năm mấy kẻ khát quê về.

Chúng tôi đến nhà anh

Một căn chòi tạm

Cánh cửa trống bao năm nằm đón gió

Vách tre buồn năm tháng gọi sông ơi

Anh bảo vợ tìm đôi vịt béo

Làm mấy đĩa tiết canh

Thêm nồi cháo nóng…

Vừa uống rượu vừa đọc thơ

Những câu thơ rất thật

Những câu thơ chân chất

Những tràng pháo tay

Câu thơ ngọng nghịu

Sự chê, khen cốt ở tấm lòng

Những câu thơ đi qua miền bão dông

Những câu thơ viết trên tờ giấy lịch

Đươcmóc ra từ tấm áo quê nghèo

Vuốt lại phảng phiu

Những câu thơ cất cánh

Những câu thơ từ đất

Mọc lên từ ụ chuối sau hè

Từ khoảnh vườn trước mặt

Từ những cánh đồng xa

Từ những áo cơm và nước mắt

Từ năm tháng bão dông rát mặt

Câu thơ chòng chành nhưng rất thật

Cả tấm lòng của quê

Chúng tôi về

Hơi men chất ngất

Những cái bắt tay còn nhói trong lòng

Hẹn một ngày kia sẽ gặp

Trên doi đất hôm nay nơi cánh đồng muối xát

Những câu thơ khát nước

ủ rạ ủ rơm

để năm tháng lớn lên cùng đất

Đợi một ngày cất cánh bay xa

 

ĐÊM LỬA TRẠI EA BÁ

(Viết tặng đêm trại viết Buôn Bầu do hội VHNT Phú Yên tổ chức)

 

Trên chuyến xe đôi lần trỡ chứng

Chiều nay chúng tôi lên

Để kịp tối nay

Đêm lửa trại Ea Ba chắc không còn chổ đứng

Tiếng cồng chiêng giòn giã căng tai.

Chúng tôi lên nhập vào dòng Trống,Mái

Những đôi chân nhễ nhại

Những bước nhảy Bom Bo

Những vòng hoa dại

Giọt mồ hôi ngất ngưỡng.Chảy….

Đêm trôi

Phía dưới thung xa

Cả đời sông không ngủ

Những mắt đèn chợt thức lao xao

Lửa trại búng hoa cau

Chúng tôi hát những bài nhạc đỏ

Chúng tôi đoc những câu thơ đỏ

Đất Buôn Bầu sôi lên

Trái tim căng nhịp thở

Già làng ngồi rung chân

Cồng chiêng nhồi điệu múa

Củi nổ râm ran ,lửa bỗng giật mình

Chúng tôi thương sông Hinh

Những cái tên mộc mạc

Ea bá,Ea Ba,Ea Bia,Ea Lâm,EaLy,Ea Troi

Và thị trấn Hai Riêng, nhưng chẳng phải riêng mình

Có cô gái rời buôn cõng núi rừng xuống phố

Và địu hoàng hôn về nhúm  một sớm mai xanh

Chúng tôi thương các chị, các anh

Màu da như than chảy

Tay chân chằng chịt neo rừng

Chỉ màu mắt rất trong và ấm

Đã nhuộm nhiều bão dông

Đêm đi qua…..

Dòng thủy điện lao xao tiễn chúng tôi ra cửa

Một sớm mùa thu

Nhánh lan rừng ngỡ ngàng xuống phố

Giọt sương mềm bỗng ấm đôi vai

Những cái vẫy tay Núi rừng ở lại

Trong mắt chúng tôi có đôi ba dòng chảy

Trước cuộc đời lạ lẫm của Sông Hinh

 

Lên đầu trang

Tiêu đề

Hiện tại không có bình luận nào.

Viết bình luận của bạn


Nhân vật  

Kỷ niệm 100 năm Ngày sinh đồng chí Lê Ðức Thọ

VanVN.Net - Ðồng chí Lê Ðức Thọ, nhà lãnh đạo tiền bối của Ðảng, "một trong những học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, đã có nhiều cống hiến cho sự nghiệp cách mạng", đặc biệt ...

Thư giãn  

Truyện ngắn: "Vừa bắt đầu đã kết thúc"

VanVn.Net - Chàng hẹn nàng đến, thần sắc của chàng tỏ ra nghiêm trang, chàng nói: “Anh có việc quan trọng muốn nói với em!” Nàng rất hiểu chàng, nhìn thấy vẻ mặt chàng nghiêm túc, nàng bỗng bật cười, nàng ...

Nhà văn đọc sách  

Những cuộc dịch chuyển trong “Ngày linh hương nở sáng”

VanVn.Net - Bắt đầu hành trình một ngày mới, vạn vật phải chịu đựng những cơn đau thoát xác để đón nhận/khai mở những nguồn ánh sáng mới. Con đường ấy là con đường chung mà tất thảy vạn vật phải ...